Phong Lưu Pháp Sư

Chương 648 : Ma giới công chúa

Ngày đăng: 21:25 19/04/20


 



Long Nhất một phen cảm khái, đi đến cổ truyền tống ma pháp trận phía hậu sơn. Bằng với hiểu biết ma pháp trận cùng với thực lực của hắn hôm nay, muốn mở ra truyền tống trận vô cùng dễ dàng.



Đi được một đoạn, khẽ nhíu mày, nhìn về phía bên trong một bụi rậm. Ở đó có một tia khí tức ba động mơ hồ quỷ dị.



Long Nhất bước đến, tia khí tức này mang một cảm giác quen thuộc, nhưng không lần ra đầu mối.



Chỉ thấy thân hình Long Nhất nhoáng lên một cái đã biến vào bụi cỏ bên trong. Một tiểu sư tử lông trắng như tuyết đang mở to đôi mắt trong suốt nhìn hắn, cái đuôi nho nhỏ không ngừng ngoe nguẩy.



"Ô ô…" Tiểu sư tử như chú chó con khẽ kêu lên hai tiếng, tứ chi nho nhỏ bước đến, cạ đầu vào khố giác Long Nhất.



Long Nhất ngưng tụ nội lực trong tay nhưng chưa phát ra. Từ trên tiểu sư tử hắn có thể cảm nhận được một cỗ tà ác cùng thuần tịnh khí tức. Chưa biết rõ lai lịch của tiểu tử này trước, hắn không có một chút khinh tâm.



Tiểu sư tử tò mò một hồi lâu, đối với ngoa tử cùng khố giác sinh ra nồng hậu hứng thú. Thỉnh thoảng dùng móng vuốt khẽ khều mấy cái, cái miệng nhỏ thì cắn cắn khố giác xé ra.



"Tiểu tử kia, ngươi từ nơi nào đến đây?" Long Nhất khom lưng ôm tiểu sư tử đứng lên, cau mày khẽ hỏi.



Tứ chi tiểu sư tử quơ quào lung tung, vẻ mặt đáng thương nhìn Long Nhất, biểu tình thập phần nhân tính hóa.



Long Nhất xuất ra tinh thần lực thăm dò, nhưng khi đến ma tinh hạch sâu bên trong đầu tiểu sư tử, tinh thần lực như thạch trầm đại hải biến mất vô ảnh vô tung. Nếu không phải tiểu sư tử sở hữu thiên sinh phòng hộ năng lực, thì chắc chắn đã bị người lộng quá tay chân. Bất luận là phương diện nào, đều chứng minh tiểu sư tử bất phàm, hoặc là bản thân bất phàm, hoặc là chủ nhân của nó bất phàm, hơn nữa trên người nó còn có khí tức ba động quỷ dị, khiến cho Long Nhất cảnh giác vạn phần.



"Tiểu Tuyết Nhi, Tiểu Tuyết Nhi… ngươi ở đâu…" Lúc này, một thanh âm thiếu nữ từ xa xa theo sườn núi truyền đến. Thanh âm vô cùng thanh thúy, nhưng nét lo âu khiến cho thanh âm trở nên khô khốc, mất đi sự mượt mà của một thiếu nữ.




"Đúng vậy, ta rất yêu thương hắn." Tư Yên trả lời không chút ngập ngừng.



"Thế nhưng, ta nhìn từ đôi mắt của cô không thấy được một tia yêu thương nào cả." Long Nhất đột nhiên ngưng cười, ánh mắt thoáng chốc lợi hại.



Đôi mi thanh tú Tư Yên có chút mê hoặc nói: "Thái tử điện hạ, ta không biết người đang nói cái gì?"



"Ha ha, không cầu cải trang nữa, một người có yêu thương, trong lòng nhất định sẽ ấm áp, không phải băng lãnh không có một tia ôn độ. Không thể không nói, ngươi cải trang hoàn toàn thất bại, cả cảm tình của một thiếu nữ bình thường ngươi cũng không có. Vốn ta muốn xem ngươi rốt cuộc chơi đùa đến cái dạng nào, bất quá khả năng biểu diễn của ngươi khiến ta không có một chút hứng thú. Nói đi, rốt cuộc ngươi là ai? Tiếp cận ta nhằm vào mục đích gì?" Long Nhất cười băng lãnh, hắc mâu như một cái hắc động nhìn chằm chằm Tư Yên.



Nét mặt Tư Yên đột ngột thay đổi, cuối cùng hóa thành một phiến băng lãnh, như một bức băng điêu không có chút cảm tình, bên trong đôi mắt cơ hồ chợt lóe vài tia huyết sắc quang mang.



"Thái tử điện hạ quả nhiên ánh mắt tinh tường, sao không đoán luôn thân phận cùng mục đích của ta?" Tư Yên vuốt ve bộ lông tiểu sư tử trong lòng ngực, thản nhiên nói.



"Có lẽ ngươi từ ma giới… là thiên ma vương phái ngươi đến để trở thành nô tì bên cạnh ta…" Long Nhất suy nghĩ trong chốc lát, cười nói một cách vô hại. Kỳ thật cũng không khó đoán. Địch nhân đứng đầu của hắn hiện nay chính là thiên ma vương, mà thiếu nữ cải trang dù vô cùng sống động, biểu đạt tâm tình thì tinh thần ba động cũng rất phù hợp, nhưng hắn rõ ràng "nghe thấy" huyết tinh băng lãnh khí tức bên người nàng ta. Chính đôi mắt đã tố cáo sự ngụy trang đó. Hơn nữa trên người tiểu sư tử còn tồn tài thuần khiết cùng tà ác quỷ dị khí tức khiến hắn không thể không nghi ngờ.



"Ngươi rất thông minh, bất quá chỉ đúng được một phần, còn lại ngươi đã đoán sai. Thiên ma vương? Hắn có tư cách sai khiến ta sao?" Tư Yên hắc quang chợt lóe, khôi phục diện mạo vốn có, tóc dài lỏa sắc, mâu tử huyết sắc quang mang, da thịt gần như trong suốt cùng hắc sắc chỉ giáp dài mười tấc.



Long Nhất kinh ngạc. Theo ngữ khí của Tư Yên có thể thấy nàng đối với thiên ma vương ngập trời hận ý, chẳng lẽ là một nữ nhân bị hắn bội bạc?



"Bất quá… ta không phải do tên hỗn đản thiên ma vương phái đến, nhưng cũng giống nhau tới là để lấy mạng của ngươi." Mâu tử của Tư Yên huyết quang đại thịnh, hắc sắc chỉ giáp phiếm khởi một trận u mang.