Phong Lưu Pháp Sư
Chương 8 : MĨ NHÂN MỘC DỤC
Ngày đăng: 21:15 19/04/20
TruyenYY
Sau thời khắc hưng phấn Long Nhất dần trấn tĩnh lại. Việc hắn không niệm chú ngữ mà có thể phóng sơ cấp ma pháp tuyệt không nói lên điều gì cả vì ma pháp sư của mỗi hệ đều có thể thi triển ma pháp sơ cấp của các hệ khác. Hắn chưa từng trải qua việc ma pháp nguyên tố tụ tại cơ thể nên trung cấp ma pháp không thể phóng xuất ra. Vì vậy không thể khẳng định được rằng hắn có ma pháp thể chất của cả bốn hệ.
Mặt trời dần lặn về phía tây, ánh tà dương chiếu khắp nơi khiến toàn bộ thế giới như chìm trong sự nhu hòa và mông lung.
Vì không rõ tình huống tại Đằng Long Thành giờ thế nào nên Long Nhất tịnh không dám đi trên đường mà lớn chỉ dám đi theo tiểu lộ để đến đại thành Quang Minh thành nằm ở phía bắc của Cuồng Long đế quốc. Quang Minh thành ở phía bắc là nơi thương nhân buôn bán tấp nập, trình độ phồn hoa so với Đằng Long thành không kém bao nhiêu. Truyền thuyết nói rằng Quang Minh thần đã từng tới nơi này vì vậy được gọi là Quang Minh thành.
Long Nhất khinh khỉnh khịt mũi, đối với các loại mê tín tin thần thánh lộng nhân này hắn tịnh không hề có chút kính trọng nào. Sở dĩ hắn chọn Quang Minh thành là vì ở đó có dong binh công hội lớn nhất Cuồng Long đế quốc, các loại nhiệm vụ theo đẳng cấp cũng nhiều phi thường từ đẳng cấp tối cao là SSS đến thấp nhất là F đều có.
"Hmm, xem ra hôm nay phải nghỉ ngoài trời rồi, lão đầu tử trong giới chỉ cấp cho ta nhiều thứ như vậy sao lại không nghĩ đến chuyện cấp cho ta thức ăn nhỉ ? ". Long Nhất dừng chân lẩm bẩm, hiện tại nội lực của hắn tiêu hao cũng nhiều, cơn đói lại nổi lên vô cùng lợi hại. Nghĩ lại thì từ khi đến thế giới này hắn đã được ăn cái gì vào bụng đâu. Tây Môn Nộ thật là, trong không gian giới chỉ vật dụng sinh hoạt nhiều như vậy mà lại không hề có vật thực gì cả, không biết lão nghĩ gì trong đầu nữa.
Bụng sôi lên sôi ùng ục, Long Nhất như một con sói đói mồi âm thầm tiến lại gần một con thỏ hoang vừa phi từ trong rừng ra. Đang đói muốn chết, Long Nhất vui mừng lại gần vận khởi thân pháp Càn Khôn Đại Na Di truy thẳng tới con thỏ phía trước đáng tiếc là vì nội lực bị tiêu hao nghiêm trọng nên hắn không thể đuổi kịp con thỏ.
Nhìn thịt thỏ nướng cũng cần một khoảng thời gian nữa mới chín, Long Nhất cuối cùng cũng không nhịn được dụ hoặc mà theo thượng nguồn phi tới. Vài phút sau xuất hiện trước mắt của Long Nhất là một thác nước cao khoảng mười mét có lẽ là nơi nữ tử đang tắm gội.
Long Nhất bàn chân nhẹ thàng tiến tới. Có hai cây đại thụ yểm hộ hắn nhanh chóng tiến tới phía trước.
Đột nhiên Long Nhất đứng sững lại, toàn thân chấn động nhìn về phía trước. Hắn há hốc mồm nắm chặt nữ tính nội y trong tay, khuôn mặt vô cùng kinh hãi.
Trong hồ nước là một tuyệt thế mĩ nữ đang tắm, mái tóc dài của nàng buông xuống vai bờ vai trắng trẻo mềm mại thanh khiết, làn da đó dường như muốn làm cho mĩ ngọc trong thiên hạ phải thất sắc. Mặc dù Long Nhất chỉ có thể nhìn từ một phía của mĩ nữ nhưng như vậy lại càng dụ hoặc và hấp dẫn hắn. Long Nhất chưa từng nhìn thấy một mĩ nhân nào hấp dẫn như vậy, toàn thân nàng phát tán một ánh sáng thánh khiết, khiến cho con người sản sinh ra ý niệm tôn sùng.
Thiếu nữ dùng hai tay vốc nước lên, nhẹ nhàng để làn nước chảy khắp ngọc thể. Khi đôi tay nàng đưa lên ngọc nhũ kiêu hãnh của nàng liền đập vào mắt của Long Nhất, hạt anh đào màu phấn hồng khiến cho khí huyết của hắn sôi sục, hạ thân tất nhiên là nhất trụ kình thiên.
Ực, Long Nhất nuốt nước bọt hai mắt hồng lên giống như một con sói đói khát đang muốn ăn tươi nuốt sống ngọc thể của tiên nữ.