Phong Lưu Pháp Sư

Chương 9 : Tiết Độc

Ngày đăng: 21:15 19/04/20


 



TruyenYY



Bầu trời ảm đạm hạ xuống, tịch dương tại chân trời chỉ còn lại hào quang nhàn nhạt, vừa đúng chiếu tới trên người thiếu nữ trong hồ nước, làm thiếu nữ thêm một tầng mông lung mỹ lệ, hiện được thêm vẻ mê người.



Long Nhất nắm chặt lấy quyền đầu, toàn thân rung nhè nhẹ, huyết mạch của hắn bổng như có một động tưởng cường liệt muốn phóng qua đè lấy thiếu nữ, trên nữ thân thể tuyệt mỹ đó tung hoành dày vò . Nhiều giọt mồ hôi từ trán chảy xuống, hai mắt của Long Nhất như mơ hồ đi.



Vì cái gì ? Vì gì mà lực tự kềm chế của mình lại như thế này ? Long Nhất trong lòng thầm than, vừa mới có loại ý niệm tà ác trong đầu thì tựa như là giống như bản năng của thân thể, đã thấm sâu vào trong huyết dịch cốt tủy .



Lách tách một lọat âm thanh của nước, Long Nhất xoay mắt nhìn lại, nhãn tình lập tức biến thành âm u trở lại, nguyên là thiếu nữ bổng rẻ nước bước ra, cả một ngọc thể trong suốt lộ ra trong không khí . Ngọc nhũ trong suốt đó như chén ngọc kháp lên, đỉnh nhọn của ngọc nhũ vì có gió nhẹ thổi qua nên co rút lại chỉa lên, hơi nhẹ rung, tiểu phúc như là một mặt kính sáng sạch trơn nhẵn, Long Nhất ráng tưởng tượng ra xúc cảm trơn tuột muợt mà đó . Cặp chân ngọc của nàng thon dài ưu mỹ, phát tán ra vẻ sáng bóng như ngà voi, ghê gớm nhất là từ phía bên hông Long Nhất nhìn thấy một giải đất nhỏ tam giác có lông mọc cuốn lên, làm mạch máu của hắn muốn nổ tung ngay lên, dục hỏa bùng lên.



Uyết hầu của Long Nhất lên xuống họat động, chân phải không chịu khống chế tiến tới một bước nhỏ, quá mê người rồi, hắn đã nhanh chóng chịu hết nổi .



Thiếu nữ từng bước từng bước khoan thai tiến tới bên bờ, tiễu yêu nhè nhẹ lắc qua lắc lại, phong tư vô hạn, ngọc nhũ theo bước đi chạy lên chạy xuống, lắc một lúc làm tim của Long Nhất muốn nhảy ra ngoài .
"Nơi đây không phải là chổ lưu lại lâu, lên đường quan trọng hơn." Long Nhất nhét chổ thịt hỏa thỏ còn lại vào không gian giới chỉ rồi đứng lên, lúc này trời đã hoàn toàn tối xầm xuống .



Đột nhiên, vài đạo quang lượng hiện lên trên không trung, mục đích của năm quang cầu là vây Long Nhất vào chính giửa, một người thân mặc kim biên tế tự bào, đầu đội nón cỏ, thân ảnh yểu điệu từ trời đi xuống, không cần đoán cũng biết là Bích Thi không thể nghi ngờ.



Long Nhất trong lòng thầm than khổ, trên mặt không có biểu lộ ra, chỉ nhíu mày hỏi :"không biết ma pháp sư tiểu tỷ có gì sai bảo ?"



Bích Ti dò xét người thanh niên đang bị năng lượng quang cầu của nàng vây vào chính giửa, chung quang mấy dặm đường chỉ có hắn là người sống, nhưng bằng hắn mà có thể xông qua Thánh Quang Kết Giới của mình ư ? từ trên thân hắn cảm thụ không ra ma pháp đấu khí ba động, biểu tình cũng không có gì không đúng, có lẻ không phải hắn .



Kỳ thậ không phải là trên người Long Nhất không có ma pháp và đấu khí ba động, mà là Ngạo Thiên Quyết sau khi tự hành trong kinh mạch vận chuyễn có thể tự động nội liễm khí tức trên người, một người bình thường rất khó nhìn ra.



"Ngươi là ai? Từ nơi nào đến ? vì gì lại ở nơi đây?"Bích Ti âm thanh lạnh lung hỏi, cho dù không phải hắn, nhưng sau khi trãi qua sự kiện vừa rồi nàng đã đối với nam nhân không có nửa điểm hảo cảm.