Phong Lưu Pháp Sư

Chương 84 : Ngã Yếu Nhĩ Thú Ngã

Ngày đăng: 21:16 19/04/20


 



Sao có thể như vậy? Vô Song tử trong thuỷ tinh quan tỉnh lai về sau luôn luôn tốt lành mà. Hơn nữa, thực lực của nàng cường đại như vậy, sao đột nhiên giữa chừng lại phải chết được? Tuyệt đối không thể nào như vậy. Long Nhất thất thần lắc đầu. Hắn tuyệt đối không tin vào kết luận hoang đường của Tây Môn Vô Hận.



Chiếu theo triệu chứng của vị tỉ tỉ này, bệnh của tỉ ấy vốn đã tới mức vô phương chữa trị, thời gian nhiễm bệnh phải hơn mười năm rồi. Tây Môn Vô Hận nói tiếp.



Mười năm? Long Nhất lẩm bẩm lập lại. Hắn đột nhiên nghĩ ra một khả năng. Tại sao Vô Song lại ngủ bên trong thuỷ tinh quan? Phải chăng là vì nàng bị quái bệnh vô phương chữa trị. Do đó, đương thời thành chủ Di Thất Chi Thành đem nàng đang say ngủ phong nhập vào trong thuỷ tinh quan, khiến nàng vĩnh viễn bảo trì được chức năng của thân thể. Có lẽ thành chủ đương thời nghĩ rằng sau trăm năm bệnh này có thể chữa trị được, cũng không ngờ là kẻ làm Vô Song tỉnh lại sống ở thời đại mà văn minh so với Di Thất Chi Thành lúc ấy còn lạc hậu hơn nữa.



Tiểu muội. Huynh biết muội ghét huynh. Nhưng muội đã biết chứng bệnh, có hay không biện pháp cứu cô ấy. Long Nhất bình tĩnh lại nói với Tây Môn Vô Hận. Vô Song dù không phải là nữ nhân của hắn nhưng giữa họ có một loại tâm linh liên hệ kì diệu khiến cho quan hệ hai người mười phần vi diệu.



Tây Môn Vô Hận ngạc nhiên nhìn Long Nhất. Nàng cảm thấy nhị ca của nàng so với trước đây không giống nhau. Trước đây Tây Môn Vũ căn bản không thèm quan tâm tới sống chết của người khác, cũng chưa từng dùng lời nói mềm mỏng như thế đối với ai, tính ra là cũng đồng dạng với người mẹ. Nhưng giờ hắn thực sự vì nữ nhân này mà cầu nàng, sự tình này trước đó chưa từng gặp phải.



Tây Môn Vô Hận vẫn lắc đầu, nàng thật sự là không có khả năng. Nàng nhìn lên bầu trời mây phủ, chầm chậm nói: Tính ra, kể cả khi có công pháp kì quái của huynh áp chế, cô ấy sợ rằng cũng không trụ nổi qua đêm nay.



Chẳng lẽ thực sự không còn một biện pháp nào khác sao? Long Nhất từ trong lòng nói ra. Hắn tuyệt không thể an tĩnh mà nhìn Vô Song cứ thế mà ra đi được.



Tây Môn Vô Hận không nói gì, mí mắt cụp lại trầm tư. Đột nhiên, nàng nghĩ tới gì đó rồi nhìn về phía Long Linh Nhi đang run rẩy.



Có lẽ công chúa điện hạ có thể giúp huynh. Tây Môn Vô Hận chuyển đầu nhìn Long Nhất nói.



Long Nhất ngẩn ra. Long Linh Nhi? Nàng hận không thể đem hắn ra đốt thành tro bụi, muốn nàng giúp còn khó hơn lên trời.



Thấy vẻ mặt đau khổ của Long Nhất, Tây Môn Vô Hận tâm tình không hiểu vì sao thanh thản trở lại. Nàng nói: Trên người Linh Nhi có một cái Băng Lung thủ trạc, vật liệu làm nên là hàn phách vạn năm, khả dĩ áp chế được bệnh tình của vị tỉ tỉ này được ba tháng.


Nàng nói đi. Long Nhất đầu óc đột nhiên tê dại đi, tóm lại không thể là hảo sự rồi.



Ta muốn ngươi cưới ta. Long Linh Nhi cúi mặt lạnh lùng nói.



Long Nhất và Tây Môn Vô Hận mắt trừng to ra. Cả hai không nghe nhầm đấy chứ.



Nàng nói lại lần nữa đi. Vừa rồi ta chưa nghe rõ. Long Nhất ngây ngốc nói, hiển nhiên vẫn có chút chưa rõ ràng.



Ta muốn ngươi cưới ta. Long Linh Nhi nhấn mạnh từng câu từng chữ. Mỗi chữ đều như cự thạch nghìn cân chấn cho Long Nhất chực muốn thổ huyết. Hắn thế nào cũng không nghĩ ra nổi Long Linh Nhi vừa mới rồi còn hận hắn tận xương tuỷ sao lại có thể có cái yêu cầu như vậy. Dù yêu cầu này với Long Nhất tịnh không vượt quá phần của hắn.



Hắn làm hỏng sự thanh bạch của người ta, tự nhiên phải có trách nhiệm. Nhưng vấn đề ở chỗ đối phương là nữ nhân mỗi giây mỗi phút đều muốn hắn chết, cái này thật không bình thường chút nào.



Âm mưu, tuyệt đối âm mưu, Long Nhất trong lòng nói vậy, miệng vẫn cười nói: Lẽ nào nàng thực sự yêu ta rồi?



Nếu như nghĩ như vậy ngươi thấy thích thú một chút mà nói, thì cứ coi như là ta yêu ngươi đi. Ngươi cuối cùng là đáp ứng hay không đáp ứng? Long Linh Nhi khuôn mặt không biểu tình gì nói.



Một khi nàng đề xuất ra, ta còn lí do gì để không đáp ứng đây? Hi vọng nàng không hối hận thì tốt rồi. Long Nhất nhìn về phía Long Linh Nhi nói.



Không cần phải hối hận chỉ là đối với ngươi thôi. Ngươi có thể trước tiên nghĩ ra biện pháp gì để chữa khỏi bệnh người kia, ta đợi ngươi ở Thánh Ma học viện. Mong rằng ba tháng sau có thể gặp lại ngươi. Long Linh Nhi nói rồi, liền kéo Tây Môn Vô Hận bay đi khỏi.



Nữ nhân này rốt cuộc là muốn làm gì? Long Nhất nghĩ mãi không ra. Có điều hay là bệnh của Vô Song tạm thời áp chế được rồi, tiếp theo là phải nghĩ ra biện pháp để trị bệnh cho nàng. Ba tháng. Hắn còn có ba tháng thời gian.