Phong Lưu Tam Quốc

Chương 252 : Bàng Thống

Ngày đăng: 02:00 20/04/20


Mấy tộc trưởng cũng không hề nghĩ ngợi mà đáp ứng, Trương Lãng hỉ hoai lập tức bóng gióng nói:



- Mãnh tướng quý tộc Mao Kiệt Mao Anh liên tiếp hoành hành vô địch, hơn nữa còn có cả trí giả nếu không quân ta làm sao thương vong nhiều như thế.



Mao Cam lúc đó liền nói:



- không dám thắng trận là do một quân sư chỉ điểm mà thôi.



Trương Lãng liền hứng thú:



- Không biết quân sư là ai?



Mao Cam liền nói:



- Quân sư là nhân sĩ Tương Dương họ Bàng tên Thống.



Trương Lãng nghe tên thì vô cùng kinh ngạc và cuồng hỉ, hắn liền hỏi:



- Bàng Thống hiện tại ở đâu?



Mao Cam liền đáp:



- Hắn bỏ đi rồi Bàng Thống khích lệ chúng ta hàng tướng quân nhưng chúng ta không nghe cuối cùng Bàng Thống sau ngày đó đã biến mất vô ảnh vô tung.



Trương Lãng trong lòng tràn đầy tư vị, có lẽ Bàng Thống không muốn theo mình.



Hắn bỗng nhiên đứng lên nói:



- Phụng Hiếu nguyên Hạo Tử Bố Trọng Đức hôm nay ta có một lời không hay nói cho các ngươi.



- Chúa công mời nói.



Điền Phong vẫn cung kính nói.



Trương Lãng ngẩng đầu nói:



- Loạn thế xuất anh hùng nếu bàn về dã tâm thì hiện tại không ai bằng Tào Tháo và Viên Thiệu hiệp thiên tử lệnh chư hầu.



- Chúa công nói không sai.



Trương Chiêu gật đầu.
- Chúa công tuy Tôn Sách tiền đồ vô hạn nhưng trước mắt cũng không có nhiều không gian phát triển tại sao phải tiêu diệt hắn?



Trương Lãng ngẩng đầu nói:



- Tôn Sách là một lão hổ cộng thêm Chu Du liền có thể bay lên thành giao long rồi.



Trương Lãng lập tức ra lệnh:



-Chuẩn bị quân lương, điều toàn bộ lương thảo của Giang Đông khi cần thiết có thể thu mua trong dân chúng với giá lớn.



Trương Chiêu băn khoăn mà nói:



- Như vậy có tốt lắm không tuy có thể triệu tập lương thảo cần thiết, nhưng chỉ sợ khiến cho dân tâm chấn động, đến lúc đó lại bất lợi cho Giang Nam.



Cố Ung gật gật đầu đem suy nghĩ trong lòng nói ra:



- Trương đại nhân nói có lý hơn nữa quân ta mới bình định Sơn Việt không lâu đại quân đang ở trạng thái chỉnh đốn, lúc này hưng binh lâm chiến chỉ sợ binh sĩ sẽ không chịu nổi.



Quách Gia liền nói:



- Chúa công sau khi thống lĩnh Giang Đông sáu quận mỗi năm đều mưa thuận gió hòa, lần này chúa công có chuyện cần tin tưởng rằng dân chúng sẽ vui vẻ tương trợ. Chỉ nói tới phương diện quân đội nghĩ rằng chúa công so với ta và tướng quân càng thêm tin tưởng.



Trương Lãng thấy Quách Gia nói vậy thì lạnh lùng nói:



- Cái gọi là quân đội quân nhân chức trách là phải tuyệt đối phục tùng, kỷ luật nghiêm minh thượng cấp ra lệnh phải tuyệt đối chấp hành, đây mới là linh hồn tam quân cũng chỉ như vậy hiệu lệnh mới được thực thi, tướng sĩ vâng mệnh nếu như ai bất mãn không phục thì tuyệt đối nghiêm trị không tha.



Chúng tướng sĩ đều tán thán, vô luận là ai, cũng không thể nói thấu triệt về quân đội như Trương Lãng.



Từ Hoảng sợ hãi:



- Chúa công nếu như quân đội thật sự đạt như người nói thì phải bách chiến bách thắng không gì thắng được.



Điền Phong thấy sự tình đã kết thúc thì hỏi:



- Chúa công xuất binh là tất nhiên nhưng ba tháng quân lương làm sao đủ.



Trương Lãng cười hắc hắc vươn người đứng dậy ở trong hành lang đi đi lại lại vài vòng.



Mọi người lẳng lặng chờ đợi hắn nói chuyện.