Phong Lưu Tam Quốc

Chương 305 : Bắt được Chu Du (Thượng)

Ngày đăng: 02:01 20/04/20


Điền Phong cười mị đi ra Trương Lãng khó có thể ngồi yên đi nhanh ra ngoài.



Rất nhanh chóng Điền Phong và Thái Sử Từ đều đến, đằng sau có mấy người lính trói áp Chu Du tiến tới.



Trương Lãng ngồi ở trên ghế bình phục tâm tình sau nửa phút hắn mới quát với binh sĩ:



- Còn không mau cởi trói cho Chu Du.



Binh sĩ lập tức cởi dây.



Trương Lãng lúc này mới có cơ hội dò xét Chu Du.



Trương Lãng ho khan hai tiếng, mở miệng cao giọng nói;



- Chu Du ngươi thua trong tay ta có tâm phục không?



Chu Du lạnh lùng nhìn về phía Trương Lãng lạnh lùng nói:



- Phục.



Trương Lãng cảm thấy thật vọng nói:



- Vậy ngươi có đồng ý đầu hàng ta?



Chu Du lạnh lùng nói:



- Trung thần không hai chủ, việc này ngươi đừng mộng mơ.



Trương Lãng lắc đầu thở dài:



- Thật sự là ngu trung.



Chu Du không nói gì chỉ nhìn chằm chằm vào bích họa bên đại đường.



Trương Lãng ngồi xuống uống một hớp trà mà nói:



- Nói đi ngươi làm thế nào mới chịu đầu hàng ta/



Chu Du không hề nghĩ ngợi;



- Không có khả năng.



Tư thái tương đối ương ngạnh.



Trương Lãng ngẩng đầu lên trên mặt không chút biểu lộ;



- Không cân nhắc sao?



Chu Du hừ lạnh một tiếng không nói gì.



Chu Du thái độ cường ngạnh như vậy Trương Lãng đã sớm ngờ tới cho dù trong lòng có chuẩn bị nhưng hắn vẫn thâm trường mà nói:



- Chu Du ta hiện tại nói cho ngươi biết, mạng của ngươi đã không còn phải sống vì mình mà còn sống vì người nhà của ngươi vì nữ tử mà ngươi yêu thương.




- Chu Du tại sao phải coi nhẹ mình, chiến trường thay đổi nháy mắt chỉ sợ cũng chỉ có mình tiên sinh theo kịp.



Chu Du cười khổ nói:



- Tướng quân chê cười rồi nếu lợi hại như vậy tại sao lại thua ở trong tay tướng quân.



Trương Lãng nghiêm túc nói:



- Tiên sinh không phải bại trong tay ta mà bại trong tay tất cả huynh đệ của ta.



Chu Du không để ý tới từ từ nhắm mắt lịa.



Trương Lãng biết rõ hắn đang quyết định liền lo lắng ngừng thở hai mắt di chuyển nhìn chằm chằm về phía Chu Du.



Chu Du bỗng nhiên mở mắt ra nói một câu khiến cho Trương Lãng thất vọng:



- Tướng quân việc này trọng đại để cho tại hạ suy nghĩ mấy ngày.



Trương Lãng hơi nhụt chí nhưng vẫn cười nói:



- Ngươi đã như vậy ta cũng không cưỡng bách, cái goi là dưa xanh hái không ngọt, như vậy đi tiểu Kiều muốn ngươi người nhà của ngươi lo lắng cho ngươi, mấy ngày nay ngươi tụ hợp với bọn họ.



Chu Du hìn Trương Lãng nửa ngày sau đó mới thở dài:



- Trương Lãng tướng quân so với lời đồn còn lợi hại hơn.



Trương Lãng không để ý nói.



- Không phải là vì ta quá để ý tới ngươi.



Trương Lãng lúc này mới nói với Thái Sử Từ;



- Tử Nghĩa đương Công Cẩn xuống nhớ chăm sóc cho thật tốt.



Chờ bọn họ đi rồi Điền Phong mới lo lắng nói:



- Chúa công luân phiên uy hiếp như vậy sợ không tốt.



Trương Lãng bất đắc dĩ:



- Ta cũng không có biện pháp khác.



Điền Phong lo lắng:



- Như vậy chỉ sợ Chu Du quy hàng cũng chỉ là qua loa.



Trương Lãng lạnh lùng nói:



- Phù Hạo yên tâm Chu Du tuy ngông nghênh nhưng hành sự vô cùng đúng mực, dã tâm của hắn mấy ngày nay đã bị chèn ép không còn, hơn nữa ta còn đòn sát thủ.



Trương Lãng nghĩ tới tiểu Kiều khả ái thì thầm cười hắc hắc.