Phong Lưu Tam Quốc

Chương 306 : Bắt được Chu Du (hạ)

Ngày đăng: 02:01 20/04/20


Đúng lúc này có binh sĩ thông báo:



- Chúa công có người cầu kiến.



- Là nàng?



Trương Lãng kinh ngạc, sau khi lần trước lấy được Bích Ích đao hắn cũng không gặp lại Bồ Nhu.



Bồ Nhu vừa đi vào Trương Lãng nhìn thấy thì cười ha hả hóa ra Bồ Nhu trên mặt đầy tro bụi, còn có mấy cái rễ cỏ trên đầu, hình tượng buồn cười.



Bồ Nhu không để ý liền giận dữ nói:



- Cười cái gì, không phải là vì tướng quân mà ta mới trở nên vậy sao.



Trương Lãng híp mắt nói:



- Sao cô nương lại biến thành như vậy giống hệt ăn mày.



Bồ Nhu dùng sức đạp mạnh bỗng nhiên ném một thứ cho Trương Lãng.



- Đây là thứ mà ngươi muốn, sau khi lấy được phải thực hiện lời hứa.



Trương Lãng nhìn thấy đó là một cây thanh ngân quạt xếp thì liền nói:



- Đây chẳng lẽ là quạt lông ngỗng.



Bồ Nhu cười khẩy:



- Đúng thế.



Trương Lãng đại chấn tinh thần;



- Ha ha đúng là than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi trời giúp ta rồi.



- Tướng quân đừng cao hứng quá sớm.



Trương Lãng hỏi:



- Sao vậy?



Bồ Nhu nói:



- Ta chạm phải tổ ong vò vẽ sư muội ta sau khi biết được người nào lấy trộm quạt chỉ sợ sau này sẽ vô cùng vô tận truy sát.



- Sao?



Trương Lãng trừng to mắt không tin kêu lên.



Bồ Nhu làm như không thấy mà nói:



- Cây quạt xếp này trước kia dùng rồi phương pháp cũng đơn giản chỉ cần đem nó ngâm vào trong nước ấm thì nét mực có thể nổi lên.



Bồ Nhu nói:



- Nhiệm vụ của ta đã hoàn thành tướng quân xem xét xử lý đi.




Kiều Huyền nhanh chóng ra nghênh đón.



Mà Trương Lãng thì âm trầm biểu lộ càng đáng sợ.



Kiều Huyền mấy ngày nay bị tra tấn tinh thần già nua đi nhiều hôm nay thấy Trương Lãng tới thăm vẻ mặt âm trầm thì thầm kêu khổ.



- Ngươi gọi Chu Du tới đây ta có chuyện muốn nói với hắn.



Trương Lãng hung dữ cười lạnh nói:



- Chu Du ngươi muốn làm sao bây giờ tối nay có người bị ngươi sai sử đến hành thích bổn tướng quân, may mà bổn tướng quân chưa tới tuyệt lộ để cho kẻ tiểu nhân ngươi thất vọng mà về.



Thân thể của Chu Du rung mạnh hắn bỗng nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt toát ra hào quang nhìn chằm chằm về phía Trương Lãng hiển nhiên đã minh bạch ý đồ của Trương Lãng.



Trương Lãng cố ý quay đầu tránh đi ánh mắt lợi hại của Chu Du rồi hờ hững nói:



- Thánh nhân cũng ba phần nóng tính huống chi bổn tướng quân là phàm nhân cũng có giới hạn nhẫn nại.



Chu Du lạnh lùng nhìn Trương Lãng sau nửa ngày mới nói;



- Ngươi muốn vu oan.



Trong thanh âm có vị chua chát.



Trương Lãng hừ lạnh một tiếng thản nhiên nói:



- Đến giờ ngươi quyết định rồi.



Chu Du như rơi vào hầm băng, khuôn mặt tái nhợt dọa người.



- Chu Du ngươi cũng nên đối mặt, phía trước có lẽ là trời cao biển rộng.



Trương Lãng nói tiếp:



- Cho dù ngươi không suy nghĩ cho mình thì cũng nên suy nghĩ cho những người quan tâm ngươi.



Trương Lãng từ từ nói:



- Tổ chim bị phá thì trừng làm sao nguyên vẹn được trong loạn thế đâu phải chỉ lo cho bản thân mình.



Nói đến phần sau Trương Lãng thở dài một hơi.



Chu Du cuối cùng cũng hạ quyết định.



Trên mặt hắn không có biểu lộ gì chỉ từ từ quỳ xuống mặt đất cuối cùng cũng từ từ cúi cái đầu cao ngạo xuống:



- Tham kiến chúa công.



Trương Lãng mãnh liệt xoay người lạnh, trên mặt tràn ngập sợ hãi và vui mừng:



- Hảo hảo Công Cẩn giờ khắc này ta đã chờ từ lâu, hôm nay có ngươi tương trợ lo gì đại sự sau này không thành.



Chu Du nhẹ nhàng tránh bàn tay hữu lực của Trương Lãng trên mặt mất tự nhiên nở ra nụ cười khan.