Phong Lưu Tam Quốc

Chương 313 : Văn Sính (Thượng)

Ngày đăng: 02:01 20/04/20


Trình Dục cười nói:



- Văn Sính lĩnh năm vạn quân từ Giang Lăng tiến công, uy thế tuy hung hăng nhưng lại là cơ hội cho quân ta.



Trương Lãng kinh ngạc hỏi:



- Chẳng lẽ Trọng Đức muốn đánh lui bọn hắn hay sao?



Trình Dục lắc đầu:



- Muốn đánh bại bọn họ thì tương đối khó khăn nhưng muốn cho bọn họ không đánh hạ khẩu thì có khả năng.



Trương Lãng hứng thú liên tục hỏi:



- Nói mau đi.



Trình Dục nói:



- Giang Lăng và Hạ Khẩu là thông đạo ở Trường Giang, Tam Lăng cổ họng, mặt khác có thể xuôi theo Hán Thủy tới Thiên Môn Miên Dương, đây là đầu tuyến.



Từ Tuyên ở lâu nơi Giang Đông nghe vậy không ngớt lời khen:



- Không sai Trọng Đức nói rất đúng.



Trình Dục lại nói:



- Đến Hạ khẩu Giang Lăng nếu như xuôi theo Trường Giang đường xa khúc khuỷu ngược lại từ Hán Thủy Sóc Giang mà xuống thì lại mau lẹ cho nên thuộc hạ cho rằng Văn Sính sẽ đi đường này.



Trương Lãng hung dữ nói:



- Ta biết rõ ý của ngươi nhưng Thiên môn là cổ họng không phải là nơi mà chúng ta khống chế, muốn dùng thiết quân chặn đường cũng không được.



Trình Dục bình tĩnh nói:



- Chúa công vẫn chưa hiểu ý của thuộc hạ.



Trương Lãng liền mê man nghi hoặc nhìn Trình Dục mọi người cũng nhất thời hồ đồ.



Trình Dục hắc hắc cười nói:



- Theo hạ khẩu về hướng tây xuyên qua Hồng Sơn dư mạch có thể thông Đông Tương dương mà đó chính là chỗ kỳ khâm yếu địa.




- Mạt tướng nhất định không phụ sự kỳ vọng của chúa công nhất định sẽ bình định được tạ ơn tri ngộ của chúa công.



Trương Lãng gật đầu:



- Đã như vậy mấy ngày sau các ngươi chuẩn bị xuất phát.



- Vâng.



Mấy người bọn họ đều ứng tiếng.



Trương Lãng lúc này mới nói:



- Tử Long à lần này có thể thuyết phục thì thuyết phục khi quyết định cần thương nghị nhiều với Từ Tuyên, ngàn vạn lần không được hấp tấp.



Triệu Vân cung kính:



- Thuộc hạ minh bạch.



Sau đó Trương Lãng liền quay trở lại phủ đệ.



Kiến An năm thứ tư tức năm công nguyên 199 cuối tháng sáu Trương Lãng mệnh cho đại tướng Triệu Vân Cao Thuận Chu Hoàn và các danh tướng hơn mười người suất binh mười vạn nam chinh Giao Châu bình định bạo loạn.



Mà Lưu Biểu thừa cơ hội này cho đại tướng Văn Sính lãnh binh năm vạn tấn công Giang Hạ. Lại điều động Trường Sa thái thú Hàn HUyền, công chiến Xích Bích chuẩn bị ba mặt giáp công Tưởng Khâm Chu Thái.



Tưởng Khâm ba mặt thụ địch cộng thêm binh lực chưa đủ cấp tốc mang công văn về báo nguy cho Mạt Lăng hi vọng Trương Lãng phái viện quân tới, hơn nữa dùng danh nghĩa của mình hi vọng thủ tướng Sài Tang Tàng Bá xuất binh cứu giúp.



Mà Trình Dục lúc này đã ngày đêm chạy đi, lại để cho Mao Anh Mao Kiệt bắt đầu tiến về Giang Hạ.



Lưu Biểu và Trương Lãng hai phe thế lực ở cuộc chiến Giang Hạ va chạm mãnh liệt.



Sự tình phát triển đã không còn trong phạm vi khống chế của con người mà ngay cả Trương Lãng cũng không thể.



Trương Lãng ngược lại rất yên tâm về Trình Dục tuy binh lực hơi thiếu một chút cộng lại không đến ba vạn nhưng Tưởng Khâm huấn luyện thủy sư ở Giang Đông sức chiến đấu tuyệt không bình thường, chỉ cần không trúng quỷ kế hỏa công, thì cho dù chính diện giao phong binh lực của mình cũng không quá yếu.



Trương Lãng lúc này nghĩ tới Kiều Huyền tới Mạt Lăng cũng đã một tháng rồi vậy mà mình vẫn chưa tới bái phỏng, lần này tới thăm lại thuận tiện thăm hai mỹ nữ Kiều gia, tiểu Kiều đã không còn hi vọng rồi nhưng Đại Kiều hiện tại là danh hoa vô chủ, đi đùa giỡn một chút cũng không tệ, hắc hắc.



Kiều Huyền sau khi nhận được tin tức lập tức bước ra nghênh đón.



Một phen lễ tiết Kiều Huyền liền dẫn Trương Lãng vào trong.