Phong Lưu Tam Quốc

Chương 314 : Văn Sính (Hạ)

Ngày đăng: 02:01 20/04/20


Trương Lãng dò xét bốn phía rồi nói:



- Kiều tiên sinh ở đây có quen không?



Kiều Huyền cung kính nói;



- Đa tạ ân điển của Trương tướng quân thảo dân ở đây tương đối thỏa mãn.



Trương Lãng vui vẻ gật đầu.



Tiến vào trong đại viện ở đây gieo trống không ít hoa cỏ sinh cơ dạt dào.



Nhanh chóng tiến vào trong phòng, Điển Vi thì đứng ở phía sau lưng của hắn, khi thị nữ dâng trà thơm lên Trương Lãng mới mở miệng nói:



- Kiều tiên sinh Lãng vốn định sớm tới bái phỏng nhưng quân vụ quấn thân hôm nay mới tới được, xin tiên sinh đừng trách.



Kiều Huyền liền nói:



- Đa tạ tướng quân ưu ái, thảo dân vinh hạnh vô cùng.



Trương Lãng cười ha hả;



- Sao khách khí như vậy, đúng rồi Chu Du không tới sao?



Kiều Huyền trả lời;



-Chu Du tới hôm nay chưa tới.



Trương Lãng thất vọng, vốn cho rằng lần này hắn sẽ gặp được Chu Du ở nơi này.



Sau đó Đại Kiều Tiểu Kiều và phu nhân tiến lên bái phỏng Trương Lãng.



Trương Lãng liền nói:



- Kiều tiên sinh ta có chuynệ muốn thương nghị với tiên sinh,



Kiều Huyền mỉm cười kỳ thật trong lòng bất ổn vô cùng.



Trương Lãng thản nhiên nói:



- Bởi vì Lãng cả ngày sự vụ quấn thân không có cơ hội bồi tiếp chuyết kinh nên hi vọng mời lệnh thiên kim tới quý phủ mấy ngày để cho thê tử có người bầu bạn không biết ý của tiên sinh thến ào.



Kiều Huyền liền đáp;




Điền Phong tỉnh táo nói:



- Vì kế hoạch hôm nay có thể triệu hồi Triệu tướng quân nam chinh, bằng không không cách nào chống cự, Dự Chương hiện tại vô cùng nguy hiểm một khi Dự Chương thất thủ kênh đào Cửu Giang hạ khẩu sẽ mất đi sự khống chế chẳng những Trọng Đức cùng ba vạn binh sĩ sinh tử khó dò mà Giang Đông hậu viện cũng mở rộng, công sức của chúa công mấy năm cũng hóa thành tro tàn.



- Lưu Biểu đáng giận.



Sắc mặt của Trương Lãng trở nên tái nhợt.



Điền Phong nói tiếp:



- Lưu Biểu huy động như vậy hiển nhiên không cam lòng yên phận rồi chúng ta phải làm sao cho phải?



Trương Lãng hít sâu một hơi bình phục nội tâm rồi hỏi Điền Phong:



- Binh mã bộ chúng hiện tại của Giang Đông thế nào?



Điền Phong không hề nghĩ ngợi mà nói:



- Từ Châu tổng cộng năm vạn đội ngũ, ba vạn quân đã theo Trương Liêu ra Lang gia, một vạn gác Tiểu Bái, một vạn đóng ở Hạ Bi, Bành Thành, mà Hoài Nam có hai vạn binh sĩ một vạn gác ở Hu Dị Quảng Lăng.



Lúc nói chuyện hai người đã tới nghịnh sảnh.



Trương Lãng lúc này mới bình tĩnh kỳ quái hỏi Điền Phong:



- Phù Hạo ngươi nói tại sao Lưu Biểu lại thay đổi xuất binh đánh chúng ta vậy?



Điền Phong trầm tư nói:



- Thuộc hạ vẫn không nghĩ ra nếu như Lưu Biểu thật sự có dã tâm thì đã có từ mấy năm trước hiện tại chen ngang thật là kỳ quái.



Trương Lãng lẩm bẩm:



- Chẳng lẽ hắn bị Trương Tể uy hiếp lại bị Tôn Sách lấy trộm Giang Hạ nên bị kích thích.



Điền Phong hoảng sợ:



- Có khả năng, Lưu Biểu không biểu lộ dã tâm nhưng hắn làm sao chịu nổi cảnh tượng nơi mà mình khổ sở có được bị người khác lấy, theo ý kiến của thuộc hạ, nếu Lưu Biểu thu hồi Giang Hạ chỉ sợ không bao lâu sau đại quân lui về Kinh Châu sau đó lại an thủ bổn phân.



Trương Lãng lạnh lùng:



- Đất Hạ Khẩu Vũ xương đối với chúng ta có nhiều ý nghĩa, quyết không thể buông tay, mười vạn đại quân của Lưu Biểu cũng không lay tâm ta được Phù Hạo có biết lần này lĩnh quân của Lưu Biểu là ai không?