Phong Lưu Tam Quốc

Chương 315 : Lưu Bị dẫn quân (thượng)

Ngày đăng: 02:01 20/04/20


Sắc mặt của Điền Phong trở nên quái dị;



- Là Lưu BỊ.



- là hắn.



Trương Lãng cơ hồ không thể tin được.



- Đúng là Lưu BỊ.



Điền Phong không rõ tại sao Trương Lãng lại vui mừng như thế nhưng tâm tình buông lỏng không thôi.



Trương Lãng lộ ra vẻ cao thâm mạn trắc mà cười;



- Xem ra ta tự mình đi một chuyến là được.



Điền Phong gấp giọng nói:



- Nhưng quân địch thế lớn, chúa công không được chủ quan.



Trương Lãng cười nói;



- Ta điều một vạn binh mã ở Mạt Lăng cộng thêm một vạn ở Dự Chương vậy là đủ rồi.



Điền Phong sợ hãi:



- Chúa công ngàn vạn lần không được.



Trương Lãng cười:



- Phù Hạo yên tâm ta sẽ không dùng sức kỳ thật hai vạn binh ta thấy vẫn còn nhiều.



Điền Phong sững sờ, sau đó hiểu ra:



- Ý của chúa công là...



Trương Lãng thần bí nói:



- Thiên cơ bất khả lộ.




Mấy ngày sau Trương Lãng đã mang quân đội tiếp cận Nam Xương nhìn sắc trời đã tối Trương Lãng quyết định tìm một nơi trú doanh.



Ở phía trước Hoàng Tự Đinh Phụng mở đường bỗng nhiên ghìm chặt chiến mã, sau đó đại đội cũng ngừng lại.



Trương Lãng ở trên ngựa hỏi:



- Chuyện gì xảy ra?



Điền Phong nói:



- Có khả năng thám tử mang tới tin tức.



Không bao lâu sau Đinh Phụng liền trở về kinh hoàng nói:



- Chúa công chuyện lớn không hay vừa rồi Hoa đại nhân mang tới tin tức, mười vạn đại quân cử Lưu Biểu đã tiến tới gần, không đầy mười ngày nữa là có thể giao phong với quân ta.



Trương Lãng nhíu mày nổi giận quát:



- Đinh Phụng sao lại xúc động thế ta đã bảo ngươi yên tâm ngăn cản một mặt mà.



Đinh Phụng hoảng hốt mặt đầy vẻ xấu hổ mà nói;



- Chúa công giáo huấn rất đúng thuộc hạ vô năng phụ sự ưu ái của chúa công.



Trương Lãng sắc mặt chậm lại, rồi nói với Điền Phong:



- Phù Hạo, quân Lưu Biểu hiện tại đang đến gần, có thể lập tức tiến công Dự Chương không?



Điền Phong lộ vẻ bình tĩnh như đã tính trước:



- Chúa công nói Lưu Bị sẽ làm sao?



Trương Lãng nói:



- Lưu Bị nhân nghĩa đạo đức, vương đạo trong thiên hạ, chắc sẽ không quên ta có ân với hắn, cho nên ta thấy trong thời gian ngắn không có vấn đề.



Nói xong lời cuối cùng Trương Lãng không khống chế được mình đắc ý cười ha ha.