Phong Lưu Tam Quốc

Chương 335 : Chiến đấu ở Qua sông (thượng)

Ngày đăng: 02:01 20/04/20


Thời gian dần dần trôi qua Tưởng Khâm cùng binh sĩ đã gần tới nơi tất cả đều cảnh giới tinh thần, từ từ tới.



Quân địch càng ngày càng gần, Tưởng Khâm lúc phát hiện ra liền tiện tay ý bảo binh sĩ cùng hắn bò lên, sau khi đến đỉnh sườn núi thì dừng lại cẩn thận kiểm tra trận doanh sau nửa ngày hắn trầm tư nói:



- Các ngươi ngàn vạn lần phải cẩn thận không được để mắc sai lầm.



Chúng thiên tướng không hẹn mà gật nhẹ đầu.



Tưởng Khâm ra lệnh:



- Lý Hổ Vương Mang hai người các ngươi mang theo một trăm binh sĩ, theo bên trái vòng qua, mục tiêu là đốt lửa nấu trại, để cho quân địch lâm vào khủng hoảng.



Hai người liền lĩnh mệnh rời đi.



Tưởng Khâm lại nói:



- Nhạc Siêu ngươi mang ba mươi tiễn pháp nhổ sạch đám quân lính cho ta.



Nhạc Siêu gật nhẹ đầu trên mặt không có chút biểu lộ nào, hiển nhiên trong quân đội hắn chính là nhân vật sắp đặt tiễn pháp.



Các binh sĩ không dám lớn tiếng mỗi người đều gật đầu.



Tưởng Khâm khẽ quát:



- Xuất phát.



Tất cả các binh sĩ nhận được lệnh liền tản ra bốn phía.



Cảnh ban đêm vẫn vô cùng mông lung, ở phía xa xa còn có thể nghe thấy thanh âm triều tịch tất cả các binh sĩ đều nhanh chóng cúi lưng xuống nhẹ nhàng tới trại địch.



Bởi vì phòng bị rời rạc cho nên binh lính của Tưởng Khâm nhẹ nhõm hơn rất nhiều, cơ hồ giống như không có chút phòng thủ nào vậy.



Nhạc Siêu tiến vào tra xét trạm canh gác một hồi lâu rồi thở dài, trạm canh gác ánh lên từng bó đuốc nhưng không có bóng người nào, có lẽ an nhàn quá lâu nên trở nên rời rạc.



Tưởng Khâm mang theo binh sĩ tới gần doanh trại địch tinh thần của hắn càng lúc càng trở nên hưng phấn.



Đúng lúc này ở phía trước doanh trại bỗng nhiên ánh lửa trùng thiên, khói đặc cuồn cuộn, cảnh đêm vốn vô cùng yên tĩnh bỗng trở nên lộn xộn thét to phá vỡ im lặng, đón lấy đó là thanh âm tiếng vó ngựa, tiếng kèn tiếng trống, lộn xộn.
- Kế thứ nhất tướng quân có thể mang một ít binh sĩ đến dụ dỗ quân địch đại đội nhân mã vụng trộm tiến vào, kế này tuy tuyệt diệu nhưng lại mạo hiểm, vạn nhất quân địch thủ lại không ít binh sĩ thì quân ta dù thắng cũng thắng thảm.



Tưởng Khâm trầm tư không phát biểu gì.



Thiên tướng lại nói tiếp:



- Một kế khác tương đối ổn thỏa tướng quân có thể chọn địa hình ẩn nấp chờ quân địch tiến tới, đánh phục kiến thật đẹp, nhưng đây là phương pháp cầu ổn dù có thắng nhưng cũng không làm tổn thương căn cốt của kẻ địch.



Tưởng Khâm suy nghĩ một chút rồi nói:



- Chiếu theo ý của ngươi chúng ta nên mạo hiểm đánh cược một lần/



Thiên tướng cung kính nói:



- Thuộc hạ nhiều mưu nhưng không quyết đoán, tướng quân suy nghĩ sâu xa.



Tưởng Khâm cười lộ ra sự vui vẻ:



- Ngươi cẩn thận như vậy sợ ta trị ngươi đúng không?



Thiên tướng không kiêu ngạo không hèn mọn nói:



- Tướng quân đa tâm rồi, thuộc hạ chỉ làm bổn phận của mình thôi.



Tưởng Khâm thỏa mãn nói:



- Nhạc Siêu nếu như thuận lợi về sau tất nhiền sẽ có phần thưởng.



Nhạc Siêu thản nhiên nói:



- Đa tạ tướng quân.



Thiên tướng vừa rồi lại mở miệng nói;



- Tướng quân việc này cần phải bàn bạc, phải biết rằng Tùy Châu sở dĩ khó công nguyên nhân chính là nó mượn nhờ địa vị của Đồng Bách núi và Lục Lâm núi mà xây thành, hiện tại dẫn binh xuất chiến không phải làm phá hủy trận giác sao?