Phong Lưu Tam Quốc

Chương 336 : Chiến đấu ở Qua sông (hạ)

Ngày đăng: 02:01 20/04/20


Nhạc Siêu cười ha hả nói;



- Vương tướng quân đã quên sao Tùy Châu tuy hiểm yếu nhuwgn thành lập trên cơ sở của đối phương, binh sĩ từ bên ngoài tiến công thì khó nhưng từ bên trong mở ra lỗ hổng thì hiểm yếu địa lợi biến mất gần như không còn. Đừng quên chúng ta đang trên Qua thủy, lúc này bọn chúng nếu không kìm chế chúng ta thì không phải khu vực trung tâm này chúng ta muốn làm gì thì làm sao?



Vương Mang vỗ đầu một cái nói:



- Nhạc tướng quân nói rất đúng.



Tưởng Khâm nhìn hắn trong lòng thầm nghĩ Nhạc Siêu đúng là nhân tài về sau cần phải lưu hắn lại ở cạnh mình.



Tưởng Khâm đứng thân hình lên trầm giọng quát;



- Lý Hổ ngươi mang một số binh sĩ cảnh giác nếu như phát hiện quân địch không thể giao chiến thì cần phải báo lại phía sau.



Lý Hổ ra khỏi hàng, cất tiếng nói:



- Mạt tướng hiểu rõ.



Tưởng Khâm hỏi tiếp:



- Nhạc Siêu ngươi mang mấy tù binh, tách bọn chúng ra.



Tưởng Khâm lạnh lùng nói:



- Những binh lính khác theo ta cùng đánh vào, việc này liên quan đến an nguy toàn cục của Giang Hạ chúng tướng khi lâm trận không thể lui bước nếu phát hiện ra có kẻ chạy trốn thì ta sẽ không tha, phàm những người anh dũng xông lên giết địch có công sẽ có phần thưởng.
các tù binh kia bắt đầu biến đổi hô hấp, liên tục kêu khổ, Tưởng Khâm hiểu ra lập tức buông tay, tù binh kia biểu lộ sợ hãi mà nói:



-Tướng quân ở phía trước có hai ngọn núi, qua đó là tới huyện thành Tùy Châu rồi.



Tưởng Khâm nắm chặt nắm đấm lại trong lòng bỗng nhiên có một cảm giác xúc động vô cùng, trải qua hơn một tháng hành quân cuối cùng cũng đã tới thời khắc thành bại rồi.



Dưới sự kịch liệt của Tưởng Khâm chúng binh sĩ nhanh chóng tỉnh lại.



Tưởng Khâm vung tay lên, mấy binh sĩ tù binh phía trước bắt đầu tăng tốc độ, hướng về phía Tùy Châu mà tới.



Thời gian hai canh giờ trôi qua nhanh chóng, Tưởng Khâm và binh sĩ xuyên qua sông trong chốc lát đã tiến vào quan đạo.



Ở giữa trưa trên quan đạo người đi đường không phải nhiều có rất nhiều người phiêu mình dưới nắng bởi vì mấy năm không có chiến sự nên cảnh giới vô cùng thấp, cộng thêm Tưởng Khâm nhiều lần cường điệu không được giết chết dân chúng cho nên quân dân bình an vô sự, mọi người tuy hoài nghi ánh mắt kinh ngạc, nhưng nhất thời không nghĩ ra là chuyện gì.



Tưởng Khâm cũng không để ý tới ánh mắt của người khác hắn cần phải tranh thủ thời gian.



Rất nhanh chóng từ trên cửa thành nhìn xuống chúng binh sĩ tốp năm tốp ba tụ hợp lại nói chuyện phiếm, binh sĩ dưới thành cũng vô tình kiểm tra người đi đường hoàn toàn không biết có quân địch đột kích.



Rốt cục ở trên thành cũng có người phát hiện ra dị trạng.



Ở trên thành trì có một binh sĩ ngây ngốc đứng lên không tin vào mắt xoa xoa một hồi rốt thốt to:



- Huynh đệ các ngươi nhìn xem một mảng lớn đen sẫn phía trước kìa có phải là quân đội không?