Phong Lưu Tam Quốc

Chương 339 : Văn Sính sai lầm (thượng)

Ngày đăng: 02:01 20/04/20


Văn Sính trong lòng không phục thế nào thì hắn cũng là tướng văn võ song toàn đương nhiên biết lui binh như vậy không ổn, hắn một phương diện đưa tin qua loa cho Lưu Biểu một mặt lại khua chiêng gõ trống chuẩn bị cường công Hạ Khẩu, ở trong mắt hắn, Hạ Khẩu giống như là nỏ mạnh đã hết đà đây là cơ hội tốt để nắm lấy trước cầm lấy Hạ KHầu mà Tùy Châu? Chỉ là một chút binh lực Giang Đông có thể làm được trò gì không chỉ nói mình nắm được Hạ Khẩu cho dù tiếp tục gây áp lực cho Hạ Khẩu chẳng khác gì chặt đứt đường tiếp tế của bọn chúng, thật không rõ đám văn quan kia suy nghĩ cái gì.



Văn Sính mạo hiểm chống lệnh, điều động tam quân chuẩn bị quyết định một trận thắng bại nếu thất bại tối đa tổn hao một chút binh sĩ sau đó lui về phía Tùy Châu một khi thắng vậy thì ý nghĩa trọng đại rồi chẳng những Tùy Châu được giải quyết mà còn đoạt được Hạ Khẩu ý nghĩa chiến lược này không cần nói cũng biết, mở ra môn hộ tới Giang Đông, bảo trụ cho thượng du Trường Giang Giang Lăng bình yên.



Nhưng tất cả muốn như ý cần phải có thiên định.



Trình Dục được tin Tưởng Khâm chiếm lĩnh Tùy Châu thì hưng phấn một ngày một đêm không ngủ, tảng đá nặng đã biến mất khuôn mặt âm u đã xuất hiện nụ cười tươi.



Tiến vào cảnh giới Giang Đông bởi vì vấn đề sương mù quân đội của Văn Sính chậm chạp không bị phát hiện.



Càng lúc càng tới gần tâm tình của Văn Sính càng tỉnh táo lại.



Ở phía xa xa bỗng truyền tới tiếng vang không nhỏ Văn Sính ở boong thuyền trong lòng căng thẳng thầm nói:



- Không tốt.



Phó tướng ở bên cạnh khẩn trương nói:



- Tướng quân ở phía trước có đội thuyền đánh lén sao?



Văn Sính căng thẳng chăm chú nói:



- Đúng vậy.



Ở phía trước truyền tới vài tiếng quát khẽ giống như tiếng mắng chửi hồi lâu sau mới trở nên bình tĩnh giống như các binh sĩ rớt xuống nước đều cứu được.



Hạ Khẩu sắc mặt khác thường Trình Dục đang chuẩn bị đi ngủ chợt thấy ở phía xa xa truyền tới tiếng trống rung trời, hắn liền cả kinh hiển nhiên là có quân địch đột kích, hắn bực bội mà đứng dậy mặc quần áo chuẩn bị ra ngoài xem.



Phan Chương vội vã tới sắc mặt của Trình Dục hơi âm trầm hắn mở miệng:



- Đại nhân tính toán tài tình, Văn Sính quả nhiên tới.



Trình Dục thò tay ngăn cản hắn nói chuyện rồi trầm giọng nói:



- Tối nay sương mù mênh mông quân địch lần này tới đây khó dò không thể tùy tiện xuất kích, Phan Chương ngươi triệu tập cung tiễn thủ ngăn cản quân địch đồng thời ngàn vạn lần không được xúc động, sau khi xác định quân địch thực sự đánh lén mới tổ chức phản kích.




Dương Dung giật mình:



- Không phải đâu lão công trận chiến với Lưu Biểu còn chưa đánh xong tại sao đã đi rồi không lẽ chàng vì ta?



Nói tới đây Dương Dung hoài nghi nhìn Trương Lãng trong lòng bỗng nhiên có hạnh phúc.



Trương Lãng hừ hai tiếng:



- Không phải mà trận chiến với Lưu Biểu đã kết thúc.



Dương Dung cong cái miệng nhỏ nhắn trong lòng mất hứng sau đó hiếu kỳ hỏi:



- Nhanh như vậy đã thắng trận rồi hả?



Trương Lãng đắc ý nói:



- Đúng thế lão công của nàng dĩ nhiên là lợi hại rồi.



Dương Dung không tin:



- Hừ tám phần là Chu Du thế thân cho chàng chàng tìm cơ hội lười biếng.



Trương Lãng xấu hổ cười:



- Nương tử từ khi nào lợi hại như vậy chuyện này cũng đoán ra được.



Dương Dung cười hì hì:



- Chúng ta đã ở cùng nhau bao lâu trong lòng chàng nghĩ gì ta dùng chân nghĩ cũng biết.



Trương Lãng oa oa hé lớn:



- Oa Dung nhi nàng thật lợi hại.