Phong Lưu Tam Quốc

Chương 356 : Bàng Thống khuyên bảo (thượng)

Ngày đăng: 02:02 20/04/20


Bàng Thống thản nhiên nói:



- Tướng quân vẫn nên quan tâm mình nhiều hơn.



Trương Lãng nheo mắt trầm giọng nói:



- Sĩ Nguyên vừa rồi chỉ mới nói một nửa, còn một nửa nữa



Bàng Thống thâm trường mà nói:



- Thủy quân Lưu Biểu dễ dàng trà trộn vào vùng Dương Hồ, điều này cho thấy rõ có vấn đề tiếp theo Lưu Biểu dám phát khí lực lớn như thế chỉ sợ còn có hậu chiêu.



Trương Lãng bị Bàng Thống nói làm lòng nóng như lửa đốt:



- Nói như thế Sài Tang cùng Giang Hà phòng tuyến có nội gian bằng không thì làm sao có người đơn giản trà trộn được như vậy.



Bàng Thống khẽ cười nói:



- Đây là chuyện tướng quân trở về điều tra Lưu Biểu hiện tại có khả năng đã triệu tập đội ngũ chuẩn bị một lần nữa trùng kích phòng tuyến Giang Đông, lần này bí mật cường hãn hơn, hi vọng tướng quân sớm có chuẩn bị.



Trương Lãng chuyển tâm tình thấp xuống đôi mắt phát lạnh oán hận mà nói:



- Tiên sinh tại sao lại khẳng định?



Bàng Thống cười ha hả nhẹ nhõm mà nói:



- Có lẽ Giao Châu Sĩ gia huynh đệ phản loạn không phải vì Lưu Biểu nhưng khiến cho hắn có một đại tiện nghi, nếu như có tiện nghi như vậy cơ hội nghìn năm ai có thể bỏ qua?



Trương Lãn cười khổ:



- Không ngờ vừa mới dùng kế đánh lui Lưu Biểu hắn lại chuẩn bị tiến công nhanh như vậy.



Bàng Thống đáp:



- Binh pháp như mây xuất kỳ bất ý, tướng quân chỉ sợ đã gặp khó khăn.



Trương Lãng hừ lạnh một tiếng, hắn trầm giọng nói:



- Lưu Biểu ngươi muốn đánh bại ta, còn chưa có bổn sự này.
- Trương đại nhân nói có vài phần đạo lý, như vậy tuy không thích ứng nhưng cũng tạm ổn thỏa.



Cố Ung vừa nói xong Trương Lãng liền hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên đối với cách nghĩ bảo thủ của bọn họ không hài lòng lắm:



Trương Lãng ta từ khi khởi binh ở Từ Châu cho tới nay lấy nhiều thắng ít, từ khi nào đã trở thành chó vẫy đuôi mừng chủ, nịnh nọt người khác, nhìn mặt người khác mà sống sao/



Trương Chiêu thở dài, hắn bình thản đáp:



- Thuộc hạ không có ý đó, tuy nhiên thuộc hạ cho rằng đại trượng phu co được giãn được.



Trương Lãng oán hận vỗ ghế một cái rồi trầm giọng nói:



- Điền Phong ngươi có ý gì không?



Điền Phong cúi đầu trầm tư nửa khắc rồi mới từ từ nói:



- Cùng Lưu Biểu nhất định phải đánh nhưng đánh thế nào vẫn là một điều phải suy nghĩ, chúa công để cho thuộc hạ nghĩ thêm.



Trương Lãng gật đầu trong lòng biết chuyện này gấp cũng không được.



Đúng lúc này Trương Lãng liền hỏi:



- Ngụy Duyên ngươi có chủ ý gì không?



Ngụy Duyên muốn nói đã lâu liền trung khí mười phần đáp:



- Nếu muốn dùng Giang Đông công chiến Kinh Châu thì có thể phân thủy bộ hai đường bởi vì Giang Đông ở hạ lưu Trường Giang mặc dù hạ khẩu kiên cố nhưng thủy quân Kinh Châu sức chiến rất mạnh nói chung là rất bất lợi với chúng ta đường thủy đã không thể mở thì cần đánh Trường Sa Quế Dương hấp dẫn ánh mắt của Lưu biểu mới có thể tiến thẳng tới Kinh Châu.



Trương Lãng thở dài Ngụy Duyên về sau có lẽ rất lợi hại nhưng hiện tại hắn vẫn non nớt, Trương Lãng lắc đầu nói:



- Ngụy Duyên ngươi phải biết bây giờ Lưu Biểu đánh chúng ta chứ không phải chúng ta tìm bọn gây phiền toái.



Ngụy Duyên đỏ mặt biểu lộ của hắn có mấy phần xấu hổ xem ra Trương Lãng đối với hắn bất mãn vô cùng.



Trương Lãng nhìn Tôn Sách Lỗ Túc.



Hai người tránh tiếp xúc ánh mắt của Trương Lãng, đồng thời cúi đầu xuống.