Phong Lưu Tam Quốc

Chương 430 : Chiếm lấy Kinh Châu (thượng)

Ngày đăng: 02:03 20/04/20


Sau một trận huyết chiến, Nam quận đổi chủ, cờ xí của Trương Lãng rốt cuộc cắm vào mảnh đất Kinh Sở rộng lớn.



Kiến An năm thứ sáu, năm hai trăm lẻ hai công nguyên, đầu thu, quân

Giang Đông dưới tình huống quân lương chống đỡ hết nổi, được bản địa

Kinh Châu là Hoàng gia và Bàng gia hết sức trợ giúp, nghênh quân Giang

Đông vào thành. Lưu Biểu chạy trốn không kịp, bị bắt sống tại chỗ. Khoái Việt, Khoái Lương bị chém. Tộc Khoái gia ở Nam quận bị nhổ tận gốc, có

vô số người chịu liên lụy. Thái Mạo, Lưu Biểu đầu hàng, sau được phân

phối đi Nam Cương, không bao giờ bước chân vào đất Giang Đông nữa.



Hoàng Thừa Ngạn, Bàng Đức Công được Trương Lãng tặng lễ vật tiền tài.

Hoàng Thừa Ngạn không có ý làm quan, Bàng Đức Công thì nhậm chức Nam

quận sử, chức vị quan trọng.



Quân Trương Lãng và Lưu quân tại đất Kinh Sở chinh chiến dài đến hai, ba năm, Trương Lãng lại lần nữa lấy ít thắng nhiều, hoàn thành một nét bút đậm trong cuộc đời truyền kỳ của mình. Trước chiếm lĩnh cứ điểm chiến

lược Ba Khâu, buộc quân địch chia binh mà đi, sau nhiều chỗ đường dài

đánh vùng Giang Lăng, điều động quân đội chủ lực Thái Mạo, sau đó ra kỳ

binh bao vây Ô Lâm, Hán Dương, đánh xuống hai cứ điểm phòng ngự có tính

đại biểu nhất của Lưu Biểu, cuối cùng lợi dụng pháp tăng nhân, giảm

nhân, bao vây tiêu diệt quân tác chiến chủ lực trong Kinh. Rồi nội ứng

ngoại hợp, một hơi đánh hạ Giang Lăng, diệt trừ chính quyền Lưu Biểu,

kéo dài Kinh Từ, vì mình thủ giang thủ hoài, bắc phạt Trung Nguyên bước

ra một bước vững chắc.



Giang Lăng thành phá, tiêu biểu thế lực Lưu Biểu tan rã. Từ nay về sau

các quận Kinh Châu ai thấy cũng hàng. Thanh thế của Trương Lãng như mặt

trời ban trưa. Sau mấy ngày Nam quận thành bị phá, Trương Lãng khiến

Trình Dục cai quản mọi chuyện, hắn thì dẫn một đám người rút trở về

Giang Đông.



Mạt Lăng.



Lại một năm nữa, xuân về hoa nở, đào mận nở rộ Giang Nam.
ấy nói không bao lâu sau là có thể về Mạt Lăng, nghỉ ngơi một thời gian.



Trương Lãng tim đập rộn rã, ngoài miệng thì nhàn nhạt hỏi lại:



- Ồ? Phải không?



Văn Cơ khanh khách cười, liếc Trương Lãng, quyến rũ lan tràn.



Nàng vuốt lồng ngực rắn chắc của Trương Lãng, mỉm cười nói:



- Đừng dụng giọng điệu này, tuy biểu tình của phu quân đại nhân giả bộ không thèm để ý, nhưng nơi này đã bán huynh rồi.



Nói xong dùng ngón tay thon vẽ một vòng nhỏ trên ngực Trương Lãng.



Trương Lãng cười khổ, ôm Văn Cơ càng chặt, thản nhiên nói:



- Chẳng qua có chút kinh ngạc mà thôi. Lâu vậy không có tin tức của nàng ấy, hôm nay chợt nghe muội nói nàng ta trở về thì tất nhiên sẽ kinh

ngạc.



Văn Cơ cười khẽ nói:



- Phu quân đại nhân cứ cứng miệng đi.



Trương Lãng thở dài nói:



- Nàng ấy trở về thì sao chứ?



Văn Cơ bỗng nhổm người dậy, trước ngực cảnh đẹp lộ ra hoàn toàn, hai mắt Trương Lãng nhìn chằm chằm vào đó. Dù đã nhấm nháp vô số lần mùi vị đó

nhưng trong lòng Trương Lãng không thể khống chế được mình, tràn ngập

xúc động kích tình. Hiển nhiên Văn Cơ không biết mình bất giác lại khiêu khích lửa dục của Trương Lãng.