Phong Lưu Tam Quốc

Chương 431 : Chiếm lấy Kinh Châu (hạ)

Ngày đăng: 02:03 20/04/20


Nàng vui vẻ nói:



- Lần này Chân muội muội trở về, phu quân nha, huynh nhất định phải nghĩ cách bám chặt nàng, đừng để nàng đi nữa.



Trương Lãng bất đắc dĩ nói:



- Chân ở trên người nàng ta, nàng ấy muốn đi thì ta làm sao có thể giữ lại được?



Văn Cơ cười tinh nghịch nói:



- Không cần giữ chân nàng, chỉ cần giữ được tâm nàng thôi. Vậy thì dù

nàng có muốn đi cũng không được bao lâu sẽ lập tức quay về.



Trương Lãng ngây ra, tay nhẹ vuốt mái tóc đen như mực của Văn Cơ, vô cùng mềm mượt.



Hắn cười khổ nói:



- Nếu có thể giữ lại thì ta đã sớm giữ nàng ta rồi, nếu không sẽ chẳng kéo dài đến bây giờ.



Văn Cơ đôi mắt đen láy xoay tròn, nghiêm túc nói:



- Nghe Chân muội muội nói lần này đi đường có một mỹ nam tử anh tuấn

tiêu sái, phong độ phiên phiên cùng đi. Tuy Chân Mật không nói là thích

hắn ta, nhưng người đàn ông đó như âm hồn vung không tán, dần dần Chân

Mật không có cách nào. Thử nghĩ xem, nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ lâu ngày sinh tình, Chân Mật đi theo người khác, đến lúc đó huynh cũng đừng hối hận à.



Trương Lãng lòng chấn động, lắp bắp nói:



- Muội đừng nói bậy, Chân Mật không phải loại phụ nữ dễ dãi như vậy!



Dường như Văn Cơ không trông thấy biểu tình của Trương Lãng, nhẹ giọng nói:



- Nhưng xinh đẹp như Chân muội muội, hấp dẫn người khác cũng không có gì lạ.




Nàng ngọt ngào cười nói:



- Trương Ninh đã tới, xin chúa công sai bảo.



Trương Lãng kiềm chế biểu tình, đóng cửa thư phòng lại, ngồi xuống ghế

bành. Hắn cầm lên tách trà, vẫn còn nóng hổi, hiển nhiên nha đầu Hàn

Tuyết vừa châm. Trương Lãng uống một ngụm mới ức chế được dục vọng mãnh

liệt trong lòng.



Hắn nói chuyện bâng quơ với Trương Ninh:



- Trương Ninh, dinh thự mới tặng cho nàng ở có thói quen không?



Khóe miệng Trương Ninh treo nụ cười thỏa mãn, môi hồng gợi cảm cong lên, khiến Trương Lãng nhìn lòng lắc lư.



Trương Ninh cảm kích nói:



- Đa tạ ân trọng của chúa công. Trương Ninh rất là vừa lòng, cũng ở cực kỳ thoải mái.



Trương Lãng vui mừng gật đầu, nói:



- Vậy thì tốt rồi, tốt rồi.



Trương Lãng lại hỏi mấy chuyện linh tinh rồi mới đi hướng chủ đề chính:



- Trương Ninh, gần đây khi ta tu luyện ‘Độn Giáp thiên thư’ thì cảm thấy như gặp phải bình cảnh, dù cố gắng cỡ nào nhưng cứ khựng lại không

tiến, giẫm chân tại chỗ. Nàng có kinh nghiệm gì tương tự hay cách gì tốt không?



Trương Ninh kinh ngạc nói:



- Không phải chứ! Chúa công nhanh như vậy đã gặp phải vấn đề này?