Phong Lưu Tam Quốc

Chương 486 : Tuần Hoăc tử chiến (hạ)

Ngày đăng: 02:04 20/04/20


Từ Hoảng bởi vì dùng sức quá mạnh, nên thương thế phát tác nghiêm trọng, toàn bộ miệng vết thương vỡ toang, hắn cố nén đau đớn, lại một lần nữa

giương đại búa lên, hướng về phía Tào Lệnh mà chém xuống.



- Tào tướng quân coi chừng.



Mấy vệ binh của Tào Lệnh kêu lên.



- A...



Một thanh âm thảm thiết, Tào lệnh đã bị Từ Hoảng chém thành hai đoạn, mà Từ Hoảng bởi vì thương thế quá nặng, căn bản không cách nào tránh Tào

binh tiến công, thân thể của Từ Hoảng giống như là chết lặng, hai tay

vứt búa, một thanh trường thuông đâm vào bụng của hắn, Từ Hoảng không hề quan tâm, rút thương ra, máu chảy dạt dào, giống như mãnh thú gào thét.



Ở phía trước một Tào binh né tránh không kịp bị xuyên qua trái tim mà chết.



Từ Hoảng cười hắc hắc âm hiểm, hai mắt nhìn binh sĩ dày đặc phía trước.



Tào binh bọn họ há hốc mồm nhìn Từ Hoảng, trong lòng tràn ngập cảm giác khủng bố.



Đúng vào lúc này, Từ Hoảng thừa dịp Tào binh sững sờ đột nhiên thúc ngựa trốn về phía Tây.



Từ Hoảng ở trên ngựa xóc nảy không bao lâu, cuối cùng cũng phun ra một

ngụm máu tươi sắc mặt tái nhợt, cường ngạnh như hắn trải qua đại chiến

suốt đêm cuối cùng cũng chống đỡ không nổi rồi.



Thừa cơ hội này khinh kỵ binh của Tào Lệnh nhanh chóng đuổi theo từ phía sau.



- Phịch.



Một tiếng vang thật lớn thân thể suy yếu của Từ Hoảng bị chấn động, lập tức ngã xuống



Tinh thần mơ hồ của Từ Hoảng bỗng nhiên trở nên tốt hơn rất nhiều, cánh

tay của hắn lúc này truyền tới từng hồi đau nhói, tê liệt khắp toàn

thân, dần mất đi tri giác.



- Có độc.



Trong lòng của Từ Hoảng liền lóe lên một suy nghĩ.



Đúng lúc này Tào binh đã đuổi tới, Từ Hoảng lảo đảo người không coi ai

ra gì cởi áo giáp xuống, đem vết thương ở cổ tay mình băng bó lại.




Trương Lãng ngạo nghễ nói:



- Lúc đó Tào Tháo đại bộ phận đều phân tới thủ Tán quan, Kính dương Trần kho, ngăn cản Mã Đằng và Lưu Bị xâm lến, quân Trung Nguyên chủ lực cũng bị Chu Du kìm chế, chiến cuộc giằng co về phần Từ Châu thì thế lực

ngang nhau một khi ai đánh trước thì sẽ phá được điểm cân bằng này, ưu

thế sẽ dịch chuyển, thử nghĩ xem nếu như ở thời điểm này Chu Thái có thể xâm vào Thanh châu từ phía sau đột kích quân Tào thì chiến cuộc sẽ có

tác dụng quyết định nói không chừng bức Tào Tháo quay trở lại Hà Bắc

cũng nên.



Quách Gia nghe vậy thì gật đầu:



- Chúa công nói rất đúng.



Vào lúc này có một binh sĩ tới báo tin:



- Chúa công Từ Châu vừa sai người đưa tin tới, Trương Liêu tướng quân

đánh bại Hạ Hầu Uyên ở Dương thành, chuẩn bị tinế tới Dã Trạch.



Trương Liêu và Quách Gia nhìn nhau ai cũng nhìn thấy vẻ kinh hỉ trong mắt của đối phương.



Trương Lãng hưng phấn nhảy lên lớn tiếng nói:



- Tin tức này có tin cậy không?



Binh sĩ kia nói;



- Đây là công văn do Trương tướng quân tự viết.



Nói xong người đưa tin tức đưa tới một phong thư.



Trương Lãng vội vã mở ra.



Quách Gia nhìn thấy Trương Lãng thất thố như thế thì hiếu kỳ hỏi:



- Trương Liêu trên thứ nói thế nào/



Trương Lãng nhanh chóng nhìn qua thư, sau đó hưng phấn nói:



- Tốt tốt, Trương Liêu quả nhiên không phụ kỳ vọng của ta, Hạ Hầu Uyên vừa lui, Từ Châu đã mở cự trạch mà vào Hoàng Hà, tốt tốt.



Trương Lãng liên tục nói từ tốt cho thấy tâm tình của hắn kích động thế nào.