Phong Lưu Thánh Vương

Chương 119 : Liệt Thiên Hoa vào tay

Ngày đăng: 18:55 30/04/20


Hai ngày sau Lý Hàn mới mở mắt ra, thương thế của hắn đã được trị khỏi rồi. Thấy Lý Hàn mở mắt thì tam nữ liền quan tâm hỏi thăm hắn. Sau khi xác định thương thế của hắn đã được trị khỏi thì cả ba nàng đều thở ra một hơi.



- Lý Hàn, cảm ơn ngươi.



Hàn Vũ Liên cúi đầu cảm ơn Lý Hàn.



Lý Hàn khoát tay nói:



- Không sao đâu. Đi thôi, chúng ta đã trễ mất hai ngày rồi, không chừng Liệt Thiên Hoa bị người khác hái mất rồi.



Hàn Vũ Liên lắc đầu nói:



- Ngươi đi một mình đi, ta sẽ ở trong này vì ta cảm thấy mình làm vướng tay vướng chân ngươi quá.



Thấy Hàn Vũ Liên như vậy thì hắn đành theo ý nàng. Hắn kéo Mị Nương, nói nhỏ trong tai nàng:



- Mị Nương, đừng có ăn hiếp nàng ta.



Mị Nương cười cười, nói:



- Hì hì, chàng yên tâm. Thiếp sẽ không ăn hiếp nàng ta đâu.



Thấy nụ cười ma mãnh của Mị Nương thì hắn biết nàng nói một đường tâm một nẻo nhưng hắn cũng không thể nghiêm cấm nàng được vì nàng là nữ nhân của hắn mà. Hắn chỉ hi vọng nàng đùa vừa thôi, nếu không có thể Hàn Vũ Liên sẽ đuổi chém nàng mất. Mị Nương đẩy đẩy Lý Hàn nói:



- Chàng mau đi đi, coi chừng Liệt Thiên Hoa bị hái mất.



Lý Hàn lắc đầu, nói:



- Nàng đó.....



Rồi thân hình loé lên một cái, xuất hiện ở bên ngoài. Lập tức theo chỉ dẫn của Âm Dương tháp, tiếp tục bước đi. Đi hết một ngày, hắn đã gặp qua ba bốn người. Những người này đều người là Linh Hải Cảnh trở lên nên nhìn thấy một Tụ Linh Cảnh nhỏ nhoi, lẻ loi như Lý Hàn thì bọn hắn không để trong lòng. Những người này....Hoặc là gương mặt vặn vẹo do linh lực, hoặc là trên mặt có khăn che mặt mà thần thức khó có thể xuyên thấu.



Hiển nhiên, tất cả mọi người có cố kỵ giống nhau, điều quan trọng nhất chính là che dấu thân phận của mình. Không chiếm được Liệt Thiên Hoa cũng là không có chuyện gì, chỉ khi nào vận khí tốt mà đắc thủ, tất nhiên sẽ khiến cho cường giả Thiên Long Thành mơ ước.



Cho dù là Linh Thiên Cảnh thì như thế nào? Trong Thiên Long Thành này cũng không phải là chỉ có một Linh Thiên Cảnh, đến lúc đó triển khai vây công, Linh Thiên Cảnh nào dám nói có thể gánh vác được?




- Lý Hàn, chàng lấy được Liệt Thiên Hoa chưa.



Lý Hàn gật đầu, lấy ra Liệt Thiên Hoa. Nhìn bông hoa xinh đẹp trên tay Lý Hàn, cả hai nàng đều hiện lên vẻ si mê.



- Bông hoa này đẹp quá.



Ngọc Linh Nhi say mê nhìn Liệt Thiên Hoa nói.



- Lý Hàn, chàng giỏi quá.



Mị Nương say mê nhìn Lý Hàn.



Còn Hàn Vũ Liên ở gần, kinh ngạc nhìn Liệt Thiên Hoa trên tay Lý Hàn. Người này không ngờ có thể đoạt lấy Liệt Thiên Hoa mà không bị làm sao, người nam nhân quả thật có bản lĩnh.



Sau một hồi ôn tồn thì Lý Hàn cất Liệt Hoa vào nhẫn trữ vật, nói:



- Chúng ta sẽ ở đây vài ngày, mọi người tu luyện đi. Đúng rồi Mị Nương, ta truyền cái này cho muội.



Nói rồi hắn ôm Mị Nương đi vào nhà. Hắn muốn thông qua song tu để truyền Lưu Tinh Thiên Quanh Bộ cho nàng, mặc dù hắn có thể truyền theo cách thông thường nhưng thích cách truyền này hơn.



Hai canh giờ sau thì Lý Hàn mới đi ra nhưng chỉ đi một mình. Ngọc Linh Nhi không thấy Mị Nương liền hỏiL



- Hàn ca ca, Mị Nương tỷ tỷ đâu.



- Tỷ ấy buồn ngủ nên ngủ rồi.



Lý Hàn mặt dày nói dối Ngọc Linh Nhi. Còn Hàn Vũ Liên trợn mắt với Lý Hàn nhưng trong lòng thì nghĩ " Không ngờ giống như Mị Nương nói, tên này cưỡng hãn vô cùng ", nghĩ đến đó thì mặt nàng đỏ lên, nàng lắc đầu ngồi xuống, bắt đầu tu luyện. Nhưng bỗng nhiên nàng nghĩ đến một việc, nói với Lý Hàn:



- Lý Hàn, ngươi có tính tham gia Long Gia Thịnh Hội không?



Long Gia Thịnh Hội?



Đây là lần đầu tiên Lý Hàn nghe được những từ này.