Phong Lưu Thánh Vương

Chương 188 : Cạnh tranh!

Ngày đăng: 18:56 30/04/20


Trận chiến thứ ba, Dương Lâm và Lam Kiếm Nhân.



Dương Lâm đứng chấp tay nhìn Lam Kiếm Nhân, nói:



- Ra tay đi, ngươi chỉ có cơ hội tiến công một lần.



Mặc dù lời nói vô cùng ngông cuồng nhưng khi Dương Lâm nói ra những lời này mang theo Vương gia chi khí khiến cho nhiều người cảm thấy lời nói của Dương Lâm là một điều tất yếu, không có gì phải bàn cãi cả.



- Cái gì? Ngươi vừa nói cái gì?



Lam Kiếm Nhân hoài nghi thính giác của mình có vấn đề nên hắn phải hỏi lại.



- Ta nói ngươi không ra chiêu, ngươi sẽ không có cơ hội!



Thanh âm của Dương Lâm lần nữa vang lên.



Xác nhận không phải là do hắn nghe lầm, Lam Kiếm Nhân liền nổi giận tột cùng.



Hắn bốn năm trước lấy thực lực Linh Hải Cảnh lục trọng thiên giết vào trong top 10, ở trong một đời trẻ tuổi danh tiếng cực thịnh, hôm nay lại lấy 29 tuổi đột phá đến Linh Hải Cảnh bát trọng thiên. Lấy thực lực cùng tiềm lực của hắn thì cho dù không bằng Tứ kiệt thì cũng không kém xa, không nghĩ tới Dương Lâm dám nói chuyện với hắn như thế, đây rõ ràng là trắng trợn coi rẻ hắn.



Lam Kiếm Nhân nổi giận, hắn muốn để cho Dương Lâm phải nằm dưới lôi đài!



- Ngươi muốn chết!



Lam Kiếm Nhân giận quát một tiếng, nhị giai cao cấp kiếm khí trong tay giống như rắn độc hướng cổ họng của Dương Lâm đâm tới, tốc độ kia vừa nhanh vừa ngoan độc, tựa hồ giống như muốn một chiêu đánh chết Dương Lâm.



Mắt thấy thanh kiếm của Lam Kiếm Nhân trong nháy mắt liền đến trước mặt Dương Lâm, mọi người ở phía dưới cho là Dương Lâm hẳn phải chết không thể nghi ngờ.



Song, sau một khắc bọn họ lại thấy được một màn kinh người.



Chỉ thấy đầu kiếm kia còn cách cổ họng Dương Lâm thì đã bị y dùng hai ngón tay kẹp lấy.



Tất cả mọi người bị một cái chuyển ngoặt này làm kinh hãi, Lam Kiếm Nhân nhưng là thực lực Linh Hải Cảnh bát trọng thiên, là một trong những người có sức cạnh tranh khôi thủ nhất, mà Dương Lâm rốt cuộc là cái thực lực gì lại có thể lấy hai ngón tay kẹp lấy một kích toàn lực của Lam Kiếm Nhân.



- Ta nói rồi, ngươi chỉ có cơ hội xuất thủ một lần.



Thanh âm của Dương Lâm lạnh lùng vang lên, một ngón tay của tay kia liền hướng về phía lồng ngực của Lam Kiếm Nhân chỉ tới.



Hưu!



Một đạo hỏa hồng quang trụ thật nhỏ lấy xu thế sét đánh không kịp bưng tai hướng Lam Kiếm Nhân đánh tới.



- Cái gì!




Một tên lão đệ tử của trung đẳng gia tộc theo bản năng giụi dụi mắt, cho rằng mình bị hoa mắt.



- Trời ạ! Ta không nhìn lầm chứ! Lý Hàn này còn là người hay sao? Tay chân hắn làm bằng kim thiết hả? Đao thương không cắt vào được, tay không đỡ đao sắc ư?



- Làm sao có thể, Lý Hàn là Linh Dược sư cơ mà, hắn làm sao có thể trở nên lợi hại như vậy được?



- Nếu ngươi nói như vậy thì không lẽ tên Lý Hàn này là thiên tài Đan - Võ?



Lời này phát ra, mọi người đều cảm thấy đáy lòng phát lạnh, ở độ tuổi này đã là tam phẩm Linh Dược Sư cộng thêm chiến lực như vậy, người này là dạng yêu nghiệt gì đây?



Người ở dưới không nhìn thấy được gì chứ những người trên đài đều thấy rõ những gì vừa diễn ra trên lôi đài.



- Lão Tống, ngươi có nhìn ra được một chưởng lúc nãy của tiểu tử Lý Hàn này không?



Trung niên mập mạp truyền âm cho lam bào trung niên ở bên cạnh mình.



- Ngươi nhìn được thì sao ta không nhìn ra được. Một chưởng kia là hắn vỗ lên thân đao chứ không phải lưỡi đao cho nên bàn tay hắn mới không bị sao. Tuy nhiên tiểu tử này cũng rất gan dạ, một dao nhanh như vậy mà hắn cũng dám vỗ xuống! Chỉ cần bất cấn thì sẽ mất ngay bàn tay a!



Lam bào trung niên truyền âm lại.



- Cho dù vỗ xuống thân đao, một chưởng đánh xuống, lưỡi dao chắc chắn cũng sẽ làm bị thương tới tay hắn, huống chi trên đao của tiểu tử kia còn được rót vào linh lực, chém sắt như chém bùn, tên Lý Hàn này dám làm như vậy, tuyệt đối có chỗ dựa vào. Trách không được khi nãy Lý Hàn dám nói, khi cần lấy vũ khí ra thì tự nhiên sẽ lấy ra, hắn cho rằng tiểu tử kia còn không đáng để hắn xuất vũ khí!



Trung niên mập mạp nói.



- Mặc kệ có như thế nào. Phần gan dạ của tiểu tử này rất đáng khen ngợi, cộng thêm hắn mới mười tám đã có thực lực như vậy, xem ra tương lai của tiểu tử này sẽ rộng lớn vô cùng. Bảo sao tiểu thư bảo chúng ta phải chú ý đến tiểu tử Lý Hàn này.



Lam bào trung niên nói vậy.



- Ngươi nói đúng.



Trung niên mập mạp gật đầu nói.



..............



Theo Lý Hàn giành chiến thắng, cạnh tranh vị trí thập cường vòng thứ nhất kết thúc.



Năm người chiến thắng theo thứ tự là: Lý Hàn, Dương Lâm, Ninh Thiên Vũ, Lâm Tử Phi và Tiêu Hoàng; năm người thua trận đương nhiên là Dương Kiết, Dương Phong, Lâm Ngọc Giản, Tiêu Chiến và Lam Kiếm Nhân.



Vòng tỷ thí thứ hai đầu tiên là để cho năm người thua sau khi phục dụng đan dược, lại rút thăm quyết lấy năm xếp hạng của năm người.



Bởi vì ở vòng thứ nhất Lam Kiếm Nhân bị Dương Lâm đánh trọng thương, cho dù phục dụng đan dược cũng khôi phục được khả năng chiến đấu nên đành chỉ đứng ở vị trí thứ 10. Trải qua vòng đấu thứ hai thì Tiêu Chiến xếp thứ 9, Dương Phong xếp thứ 8, Dương Kiết và Lâm Ngọc Giản lần lượt chiếm được vị trí thứ 7 và thứ 6.