Phong Lưu Thánh Vương

Chương 189 : Kịch liệt!

Ngày đăng: 18:56 30/04/20


Sau khi vóng đấu của nhóm thất bại kết thúc, đến lượt nhóm chiến thắng bóc thăm. Sau khi năm người lên đài, trưởng lão trọng tài ôm một hộp ngọc, hắn nói:



- Trong đây có năm khối ngọc bài, hai cái số một và hai cái số hai. Đầu tiên là luận võ giữa đệ tử bắt được số một, trận thứ hai là do hai đệ tử bắt được số ai. Một ngọc bội trống, ai rút được sẽ trực tiếp tấn cấp lên top ba.



Năm người gật đầu rồi lần lượt rút ra một ngọn giản bên trong hộp ngọc.



Tất cả mọi người đang quan chiến hồi hộp chờ đợi, không biết sẽ được trực tiếp tấn cấp vào top 3.



Khi Lý Hàn mở ngọc bài trong tay ra đột nhiên sửng sốt. Hắn thật không ngờ vận khí của hắn ngày hôm nay lại tốt như vật, không ngờ lại rút được ngọc giản trống không.



- Ai rút được ngọc bài trống?



Lúc này thanh âm của trưởng lão trọng tài vang lên.



- Là ta.



Lý Hàn giơ ngọc bài trống không trong tay lên.



- Lý Hàn, ngươi trực tiếp tiến vào top ba. Hiện tại có thể lui ra chuẩn bị cho cuộc chiến tiếp theo.



Trọng tài trưởng lão cười nói với Lý Hàn.



- Bây giờ hai người rút được số một lên đài. Hai người còn lại đứng dưới chờ.



Khi Lý Hàn đi ra khỏi võ đài thì trưởng lão trọng tài lập tức nói.



Sưu Sưu...



Hai thân ảnh nhanh chóng xuất hiện giữa sân, hai người chính là Dương Lâm và Lâm Tử Phi.



Cuộc chiến giữa hai người mạnh nhất trong tứ kiệt khiến cho tất cả những người đang xem chiến đều vô cùng háo hức chờ đợi.



- Lâm Tử Phi, lần trước ngươi bại dưới tay ta, lần này cũng như vậy.



Dương Lâm vừa nói xong, linh lực bùng phát, một cỗ khí tức cường hãn trong cơ thể bạo phát, quanh thân được bao phủ bởi một khí tức nóng bỏng, dường như có hỏa diễm hỗn loạn quanh thân. Trên tay Dương Lâm liền xuất hiện một thanh kiếm, đây là một thanh trường kiếm tản ra xích diễm, thân kiếm điêu khắc linh văn huyền ảo, một cỗ linh lực tinh thuần không ngừng chớp động, xem ra thanh kiếm này ít nhất là nhị giai cao cấp kiếm khí.



Lâm Tử Phi không nói gì, linh lực quanh thân cũng tuôn ra, một cỗ khí tức mạnh mẽ không kém gì đối phương từ trong cơ thể hắn bạo phát ra, cuối cùng hóa thành một vòng quang mang bao phủ thân thể.



Lúc này, hai người đã đem tiếng tiếng ồn ào chung quanh ném đi, ngưng thần tĩnh khí, ánh mắt nhìn về phía trước, quanh thân được bao phủ bởi inh khí, không ngừng thở ra hít vào, vô cùng huyền ảo. Hai người nhìn chăm chú vào đối phương, trong không khí tràn đầy sự giương cung bạt kiếm.
Khi hai chiêu thức đụng nhau, một mảnh hỏa diễm liền bao chùm lấy hai người. Hỏa diễm bao trùm tất cả khiến cho mọi người nhìn không được thứ gì, ngay cả các cường giả trên đài trong nháy mắt cũng không nhìn thấy tình huống bên trong hỏa diễm. Bọn họ cũng chỉ có thể dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn vào trong hỏa diễm mà thôi.



Trong vô số ánh mắt mong chờ của mọi người, hỏa diễm này trong chốc lát mới tiêu tán.



Lúc tất cả trở lại bình thường thì trên võ đài lúc này trong không gian một nghìn thước một mảnh hỗn độn, đất đá tứ tung hiện lên trước mặt mọi người. Võ đài bị nghiền nát, trên mặt đất có từng cái rãnh lớn lan tới tận phía xa.



Sau một lát, trong ánh mắt theo dõi của mọi người, hai đạo thân ảnh đồng thời từ trong đống đá vụn ngoi lên.



Sắc mặt hai người lúc này đều tái nhợt, vẻ mặt uể oải, vô cùng chật vật. Trên người Lâm Tử Phi bằng mắt thường cũng có thể thấy được những dấu vết của mấy đạo kiếm ảnh để lại, máu liên tục từ đó chảy ra, tình trạng vô cùng thê thảm.



Còn bên Dương Lâm thì vẻ mặt hắn vô cùng chật vật, tóc tai thì toán loạn, quần áo trên người thì rách nát vô cùng, phòng vệ giáp trên người thì ảm đạm vô quang, hắn phải cắm trường kiếm trong tay xuống mặt đất mới chống được thân thể, trước ngực và cằm hắn dính đầy máu, hiển nhiên hắn đã bị thương nặng.



- Phong Hình Quyền!



Mặc dù thê thảm là vậy nhưng khi vừa xuất hiện, Lâm Tử Phi liền cắn răng chịu đau mà nhảy lên đánh về phía Dương Lâm.



Sắc mặt Dương Lâm liền hoảng hốt, muốn chống lại nhưng dường như đã vô lực, chỉ có thể miễn cưỡng giơ kiếm lên mà thôi.



- Dương gia ta thua.



Một tiếng quát lớn trong nháy mắt truyền đến, một thân ảnh gióng như quỷ mị như phá không lao tới xuất hiện trước mặt Dương Lâm. Trong tay thân ảnh này có một đạo quang mang nhu hòa đánh tan lực đạo quanh người Lâm Tử Phi, người ra tay chính là tộc trưởng Dương gia Dương Thiên Lâm.



Lại không dừng tay mà nói, Dương Lâm khả năng sẽ trọng thương, thậm chí muốn mấy tháng mới có thể khỏi hẳn! Mà tranh cử trở thành đệ tử của Thập Linh Tông không quá một tháng sẽ diễn ra, nếu Dương Lâm bị thương quá nặng mà nói thì coi như Dương gia vô duyên với Thập Linh Tông!



Thấy mình đã thắng, thân thể của Lâm Tử Phi liền uể oải, hắn lập tức đặt mông ngồi xuống mặt đất. Sắc mặt của hắn lúc này trắng bệch tới mức đáng sợ, hắn liền nhanh chóng lấy đan dược ra ăn.



Ngay lúc này một thân ảnh trong nháy mắt xuất hiện giữa đài, nâng Lâm Tử Phi lên rồi nói:



- Không có việc gì chứ? Nhanh điều tức một chút.



- Gia gia, cháu không sao?



Lâm Tử Phi đáp lời của Lâm Không Vũ.



- Lâm Tử Phi thắng!



Yên lặng trong kinh ngạc qua đi, nhất thời tiếng ầm ĩ vang lên. Hai tứ kiệt đại chiến, một Linh Hải cửu trọng thiên trọng đánh bại Linh Hải Cảnh viên mãn, tuyệt đối làm cho người ta chấn động. Từng tiếng hô tên Lâm Tử Phi vang lên quanh quẩn trên khắp lôi đài, đây đúng là một trận đại chiến mãn nhãn.