Phong Lưu Thánh Vương

Chương 304 : Kịch chiến La Phách Hưng!

Ngày đăng: 22:07 07/03/21


Sau khi ra khỏi hang động của Mạnh Tử Hùng, Lý Hàn tính đi tìm những con mồi mới nhưng đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn về một hướng, chỉ thấy trên một đỉnh núi gần đó có một bóng người ngồi xếp bằng, ánh nắng ban mai chiếu xuống, tạo thành một cái bóng chói mắt.



Ở bên cạnh hắn, có một thanh trọng kiếm dựng đứng, một cỗ ngạo khí kinh người phóng lên cao, bồng bềnh tận trời.



Nhìn thấy bóng người trên đỉnh núi, ánh mắt Lý Hàn trở nên chăm chú.



- Ta cũng rất ghét những tên phản bội nên cuộc chiến lúc nãy ta không xen vào và cũng đã tính thả ngươi đi nhưng nhiệm vụ của tông môn nên........mạng của ngươi, ta thu!



Trên đỉnh núi, bóng người mặc áo đen chậm rãi cúi đầu, dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Lý Hàn ở phía dưới, thanh âm của hắn thản nhiên, nhưng tràn đầy sát khí.



- La Phách Hưng!



Lý Hàn nhìn chằm chằm bóng người áo đen ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, sự lạnh lùng bắt đầu lan tỏa trong mắt hắn, theo như Hoàng Phong nói, người giết nhiều đệ tử Thập Linh Tông nhất chính là La Phách Hưng hắn!



- Đem linh khí thu người sống giao ra đây, ta có thể cho ngươi chết toàn thây!



Trên đỉnh núi, La Phách Hưng chậm rãi đứng lên, một cỗ khí thức vô cùng mạnh mẽ theo đó lan tỏa ra xung quanh, giống như là thủy triều lên xuống, gào thét lao tới chỗ Lý Hàn.



- Ngươi nghĩ ngươi có đủ sức để giết ta à?



Khí tức chèn ép ập tới, thân hình Lý Hàn khẽ run lên, sau đó ngang nhiên ngẩng đầu, nói một cách lạnh lùng.



- Ngươi đừng nghĩ ta ngang hàng với tên Mạnh Tử Hùng kia!



La Phách Hưng cười nhạt, khí thế toàn thân hắn bắt đầu tăng cao, chấn đến bụi đất quanh thân bay lên, cuối cùng dừng lại ở cảnh giới Địa giai tam trọng thiên trung kỳ.



- Muốn giết ta, vậy hãy thể hiện bản lĩnh thực sự xem nào!



Thanh âm của Lý Hàn lạnh lùng, hai bên đều đã xé rách da mặt nên không gì để nói nữa, chỉ còn một chữ " Chiến!".



- Tiểu tử, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, vì sao Liệt Kiếm Môn ta đứng đầu ngoại vực!



La Phách Hưng cười lạnh, hắn vung tay một cái, Linh lực màu vàng cường hãn tuôn ra, trực tiếp tạo thành một cự chưởng khổng lồ bằng Linh lực, to hơn 10 trượng, nó xé rách không khí, lao ầm ầm tới chỗ Lý Hàn.



Cự chưởng lao tới, giống như núi cao đập xuống, tiếng nổ đì đùng vang lên liên tục, lá khô trên mặt đất bị chấn thành bột phấn chỉ trong nháy mắt!





Kim quang đỏ rực tràn ngập chân trời, một thân ảnh từ trong đó phi ngược ra, rơi mạnh xuống giữa núi rừng, giữa đường làm gãy rất nhiều cây to, cuối cùng mới từ từ dừng lại.



Phốc xích!



Người rớt xuống đất, chính là Lý Hàn, sắc mặt của hắn lúc này khá tái nhợt, cuối cùng phun ra một ngụm máu tươi. Không hổ là đệ tử của tông môn đứng đầu ngoại vực, thực lực của La Phách Hưng hơn hẳn Địa giai tam trọng thiên bình thường khác.



Ở giữa không trung, một đạo thân ảnh cũng bị đánh lui ngược lại, có điều khi cước bộ lùi khoảng mười bước, hắn mạnh mẽ quát một tiếng, trọng kiếm trong tay xoay mạnh giữa không trung, mới có thể đứng vững lại, tuy rằng nói cơ thể đứng vững, nhưng vẫn có một luồng kình phong phá thể cường mãnh mà ra, khiến cho một mảnh núi đá phía sau đối phương vỡ vụn ra.



- Hảo tiểu tử!



Sắc mặt La Phách Hưng lúc này có vẻ tái mét, bàn tay nắm chặt lấy cự kiếm. Ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía thân ảnh của Lý Hàn ở nơi xa, hắn không ngờ tới rằng đối phương lại khó giải quyết đến như vậy, thậm chí cho dù là sau khi hắn sử dụng đến Liệt Kiếm Quyết, vẫn có thể ngoan cường chống trả đến mức này.



Hắn vốn rất tự phụ, tuyệt đối sẽ không cho phép bản thân mình trong tay một tên tiểu tử chỉ là Linh Thiên Cảnh viên mãn có được kết quả như thế này, vì thế hôm nay, bất luận như thế nào, hắn đều phải giết cho bằng được Lý Hàn. Nếu không thì võ đạo của hắn sẽ bị ảnh hưởng và sinh ra tâm ma không thể nào xóa bỏ, nếu như vậy thì tương lai phía trước của hắn sẽ ảm đạm vô quang!



- Ta đây muốn biết ngươi hôm nay rốt cuộc có thể đỡ được bao nhiêu chiêu của ta? Liệt Kiếm Quyết - Liệt Địa!



La Phách Hưng nhìn Lý Hàn lớn tiếng quát, trong ánh mắt của hắn tràn đầy sự lạnh lẽo và sát ý kinh người.



Oanh!



Tiếng quát vừa dứt, trọng kiếm trong tay La Phách Hưng lại rung lên, thân ảnh nhanh chóng phi tới, người kiếm hợp nhất, hóa thành một luồng sáng màu vàng cắt ngang trời, đem theo một luồng kiếm khí sắc bén vô cùng bá đạo, điên cuồng hướng về phía Lý Hàn.



Những nơi kim quang lướt qua, dưới mặt đất, trực tiếp bị nứt ra thành những cái hố sâu, giống như có một con giao long dữ tợn, lăn lộn dưới nền đất.



Hắn nhất định phải giết được Lý Hàn, một phần vì tâm cảnh của hắn, một phần vì những biểu hiện hôm nay của Lý Hàn để hắn biết rõ, người này vẫn là sớm ngày diệt trừ vẫn tốt hơn, nếu không thì, tên này ngày sau e rằng sẽ là một phiền phức lớn.



Nhìn vẻ kim quang đang lao đến, Lý Hàn biến với lực lượng hiện giờ của hắn không chịu nổi đòn này nên bây giờ chỉ có thể liều mạng!



Thiên Ma Giải Thể!



Tế!



Trong nội tâm Lý Hàn bạo rống, bành bạch, lục phủ ngũ tạng giống như bị một thanh đao nhọn tới tới lui lui cắt vài hồi, lập tức hư toái nát hơn một phần ba, nhưng tới tương ứng, lực lượng của hắn bỗng nhiên tăng vọt!



Ngay lập tức, hắn liền điều hỏa linh lực trong thân thể, điên cuồng truyền vào trong thanh kiếm trên tay, sắc mặt hắn đỏ bừng, lớn tiếng quát:



- Thiên Lân kiếm pháp - Ngư Lân Kỹ!



Nói rồi hắn huy động trường kiếm trong tay, ngay lập tức trên thanh kiếm vào thời khắc này liền bộc phát ra ánh sáng đỏ đậm, sau đó ngưng tụ thành một con cá lớn khổng lồ màu đỏ tươi!



Cá lớn vảy đỏ gầm thét rồi dữ tợn lao tới kim quang đang phóng đến, không chút thương tiếc hung hăng trút xuống mũi nhọn của thanh trọng kiếm.