Phong Lưu Thánh Vương

Chương 326 : Ba tên tiểu nhân

Ngày đăng: 22:08 07/03/21


Trong một biệt viện thanh nhã, có hai tiểu nha đầu khả ái đang ngồi nói chuyện với nhau, đó chính là Lâm Tâm Như và Lý Kinh Yến. Hai người này chính là hai viên ngọc quý của toàn bộ Lý gia, đồng thời là mục tiêu theo đuổi của tất cả thanh niên mới lớn trong Vạn Liên Thành vì cả hai mặc dù chưa tới 14t nhưng đều đã là Tụ Linh Cảnh, thiên phú xuất sắc như vậy nên bất cứ gia tộc nào cũng muốn cưới một trong hai người về làm vợ.



- Kinh Yến, ngươi đừng buồn nữa, chắc chắn Lý Hàn ca ca nhất định sẽ mang Tần a di trở về mà.



Lâm Tâm Như ngồi một bên an ủi nói.



- Nhưng mà.....Lý Hàn ca ca đã lâu không về thăm ta, chắc huynh ấy đã quên tiểu muội này rồi.



Lý Kinh Yến buồn bã nói, trong lời nói tràn ngập ủy khuất và nhung nhớ.



Lâm Tâm Như nghe Lý Kinh Yến nói vậy thì nàng cũng không biết trả lời thế nào, dù sao nàng cũng chỉ là một nha đầu 14t, cách đối nhân xử thể của nàng chưa nhiều nên gặp phải trường hợp này, nàng không biết xử lý ra sao cũng là điều bình thường. Ngay lúc Lâm Tâm Như muốn lựa lời an ủi Lý Kinh Yến tiếp thì một giọng nói vui vẻ từ ngoài cửa viện vang vào.



- Hahaha, làm sao có thể chứ, ta có thể quên ai chứ làm sao có thể quên được tiểu muội khả ái của ta chứ.



Nghe thấy giọng nói đã nhiều lần xuất hiện trong mơ của bản thân, Lý Kinh Yến mang theo vẻ hoảng hốt và không thể tin được nhìn ra cửa, ngay cả Lâm Tâm Như cũng kích động nhìn theo. Khi nhìn thấy Lý Hàn đang mỉm cười đứng nhìn hai nàng, Lý Kinh Yến liền chảy ra những giọt nước mắt vui mừng, nàng liền nhanh chóng lao vào ngực Lý Hàn.



- Hàn ca ca, mẫu thân....mẫu thân bị người khác bắt đi rồi, ô ô ô!



Nàng vừa khóc vừa nói.



Lý Hàn đau lòng vuốt ve đầu Lý Kinh Yến vừa thương yêu nói:



- Ca ca biết rồi, muội cứ khóc đi, có ca ở đây rồi.



Lý Kinh Yến nghe vậy khóc càng dữ dội hơn, khi Tần Liên bị bắt thì nàng đã phải chịu một cú sốc rất lớn, mặc dù các nàng Lâm Nhược Thủy rất quan tâm nàng nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ để nàng mở lòng ra, bây giờ gặp được Lý Hàn thì bao nhiêu đau buồn chất chứa trong lòng nàng đều được nàng phát tiết ra thông qua những giọt nước mắt nóng hổi kia.



Lâm Tâm Như đứng gần đó thấy Lý Kinh Yến khóc thương tâm như vậy cũng chảy nước mắt theo nhưng trong lòng nàng vô cùng vui vẻ vì Lý Hàn ca ca đã trở về rồi, nhất định huynh ấy có thể giải quyết chuyện này, như vậy Kinh Yến sẽ không còn buồn nữa.





- Hiện tại ở Thiên Long Thành này hắn có hai nữ nhân là Nguyễn Bảo Ánh và Tiêu Mị!



- Nguyễn Bảo Ánh không thể động tới, nhưng Tiêu Mị thì được!



- Hạ thiếu có thể tới Tiêu gia cầu hôn, để Tiêu gia gả Tiêu Mị qua đây, mà sau khi Lý Hàn biết, khẳng định với tính cách của hắn, sẽ tới ngăn cản!



- Kể từ đó, nhất định Nguyễn Bảo Ánh sẽ sinh ra chán ghét hắn, không còn quản tới chuyện của hắn nữa! Mà chỉ cần có Hạ thiếu tọa trấn, những người khác của Thập Linh Tông kia tuyệt đối không dám ra tay, lúc đó chỉ cần Lục thiếu từ Bách Thiên Tông phái hai cao thủ tới, như vậy chẳng phải tính mạng của Lý Hàn sẽ do chúng ta nắm trong tay sao?



Nhạc Tiểu Vi liên tục cười lạnh. Từ khi bị Lý Hàn phế con cu, hắn luôn luôn nghĩ tới chuyện làm thế nào báo thù Lý Hàn.



Đáng tiếc, vưu vật động lòng người như Tiêu Mị hắn không được ăn, hơn nữa cũng vĩnh viễn không ăn được, nhưng Lý Hàn, ngươi đừng mơ được sống khá giả!



- Tốt, như theo lời ngươi nói. Nếu như kế hoạch thành công, ta nhất định sẽ cho ngươi lại một lần nữa trở lại làm nam nhân.



Hạ Nhạc Phong nghe được hai mắt sáng lên nói, hai tay đang nhào nặn cặp mông nữ nhân càng dùng sức hơn, năm ngón tay bấu vào thịt mềm, khiến nàng yêu kiều kêu lên.



- Như vậy thì đa ta Hạ thiếu trước.



Nhạc Tiểu Vi vô cùng vui vẻ chắp tay hành lễ với Hạ Nhạc Phong.



Thấy vấn đề đã được giải quyết, Hạ Nhạc Phong cũng Không thèm để ý gì nữa. Hắn bắt đầu đứng lên, nữ tử dưới thân cũng bị ép đứng lên theo, hao chân nàng run rẩy bước đi, hai tay bị kéo ra sau, tấm lưng trắng ngân cong về sau.



Hạ Nhạc Phong vừa nện vào l-n nàng vừa bước đi, con c-c như cái máy nhấp nhả vào l-n nàng. Xung quanh hắn là hai hàng mỹ nữ trần truồng, các nàng đứng quay lưng vào tường, từng cặp mông trắng nõn non mềm chổng lên cao.



Hạ Nhạc Phong nhìn từng cái l-n múm míp bày ra trước mắt, trong lòng nhộn nhạo không thôi. Hắn rút c-c ra khỏi l-n nữ nhân này, sau đó tiện tay bắt lấy một cặp mông mềm, con c-c đâm vào âm đ*o hồng hào trước mặt.



- Ưm… ưm… ư… ư… Ưm… ư… a.. Ưm…



Nữ nhân bị Hạ Nhạc Phong đ-t rên nhè nhẹ, nàng không dám lớn tiếng, sợ làm vị đại nhân vật này phật lòng.



Hạ Nhạc Phong mặc kệ thế nào, một tay bóp mông, một tay xoa vú, hông hẩy lên trước như cái máy. Nhìn hai hàng mỹ nữ trước mặt, Hạ Nhạc Phong cười dâm tiện, hắn muốn chơi hết nữ nhân trong tửu lâu này, đồng thời trong lòng hắn cười lạnh, thầm nói: " Lý Hàn, lần sau gặp lại chính là tử kỳ của ngươi! ".