Phong Mang
Chương 101 : Hàn gia nổi bão
Ngày đăng: 14:25 18/04/20
Vạn Lý Tình lần này ngay cả phản ứng cũng không thèm phản ứng Hàn Đông một chút.
Kết quả Hàn Đông lại đến che trước mặt nàng, cười hỏi: "Chị dâu đến đây làm gì a?"
Vạn Lý Tình nén giận, sâu kín trả lời: "Tìm Vương ca cậu."
A... Sắc mặt Hàn Đông thoáng chốc biến đổi, thật không ngờ, đây là thừa nhận quan hệ giữa 2 người sao?
"Đừng! Chị dâu, chị nghe em nói, bộ dạng này của chị đối với quan hệ của hai người không tốt chút nào, còn có thể tăng thêm hiểu lầm."
"Thật có lỗi, giữa chúng tôi không có hiểu lầm."
Lời này của Vạn Lý Tình vốn là lí do thoái thác thoát khỏi Hàn Đông, không ngờ lại khơi dậy ý chí đấu tranh.
"Không có hiểu lầm a?" Hàn Đông sang sảng cười to, giống như còn hưng phấn hơn Vạn Lý Tình nói, "Em nói nha, Vương ca chính là chuyện bé xé ra to, còn nói gì mà chịu đủ rồi linh tinh, nào có nghiêm trọng như vậy? Chị dâu hiền lành như vậy, khoan dung độ lượng như vậy, Vương ca sao có thể không muốn kết hôn đây?"
Vạn Lý Tình ánh mắt nháy mắt đổi đổi, "Chịu đủ rồi?"
"Chịu đủ rồi cái gì? Không có a!" giọng điệu Hàn Đông ra vẻ thay Vương Trung Đỉnh che dấu, "Vừa rồi em có nói ba chữ kia sao? Ai... Không phải, chị dâu, chị hãy nghe em nói, Vương ca sao có thể nói ra lời này chứ? Anh ấy chính là dù coi trọng đứa con thế nào đi nữa, dù nghĩ chị lòng dạ hẹp hòi, cảm thấy tình cảm với chị không mãnh liệt như thế nào, anh ấy cũng không thể nói ra lời này a!"
Vốn dĩ Vạn Lý Tình định là sẽ không để ý đến lời này của Hàn Đông, nhưng là nữ nhân không thể thiếu mẫn cảm, hơn nữa trước đó Hàn Đông là tâng bốc Vương Trung Đỉnh, đột nhiên lại phun ra đôi lời Chửi xéo, càng làm nàng không nhịn được hoài nghi.
"Anh ta còn nói gì với cậu?" Vạn Lý Tình hỏi.
Hàn Đông tận lực nặn ra một nụ cười đến tổng giám đốc cống nước thải cũng có thể nhìn ra là giả tạo, giọng điệu chói lọi, "Không... Không có gì a! Anh ấy chỉ nói người như chị đặc biệt tốt, nói nếu anh ấy kết hôn, khẳng định sẽ chọn chị. Nếu anh ấy không kết hôn... làm sao có thể không kết hôn đây? Không có, không thể nào, đừng nghe người ta nói bừa..."
Vạn Lý Tình tuy rằng để ý, nhưng cũng không phải vài câu vô căn cứ là có thể thao túng.
"Nếu đã vậy, vậy mời cậu tránh ra." Vạn Lý Tình lịch sự xin phép.
Hàn Đông cũng không tiếp tục ngăn cản, mà làm bộ mặt tươi cười chào đón, "Được rồi được rồi, Vương ca chờ chị đã mấy ngày, để tôi gọi điện thoại đánh thức anh ấy dậy mở cửa."
"Đánh thức?" Vạn Lý Tình nghi hoặc.
Hàn Đông gật gật đầu, không nghĩ ngợi nói: "Hôm nay anh ấy ngủ được sớm, tôi sợ trực tiếp nhấn chuông cửa sẽ làm ồn, trước tiên gọi điện thoại đã."
Bình thường Vương Trung Đỉnh ngủ đều để điện thoại rung, nhưng vừa rồi lúc Hàn Đông chụp ảnh đã đổi thành yên lặng.
"Ai nha, ngủ say như chết a..." Hàn Đông lầu bầu.
Vạn Lý Tình không tin Vương Trung Đỉnh sẽ ngủ ở đây, lại càng không tin y sẽ ngủ vào lúc này, vì thế tự mình gọi một cú điện thoại cho Vương Trung Đỉnh, kết quả giống như Hàn Đông.
Hàn Đông đi tới cửa, giả bộ hướng nàng hỏi: "Có muốn em mở cửa giúp không?"
Vốn tưởng rằng Vạn Lý Tình sẽ quay đầu bỏ đi, kết quả thế nhưng lại thật sự gật đầu.
Trong lòng Lý Thượng nổi lên một loại cảm giác không thể nói rõ, ngưng lại một lúc mới chuẩn bị rời đi. Ngay lúc hắn bước lên xe, Y Lộ cũng lên một chiếc xe phía trước.
Tuy rằng không thấy rõ người đón Y Lộ là ai, nhưng là bảng số xe Lý Thượng biết.
Hóa ra lại là xe chủ tịch... Lý Thượng hơi nắm chặt nắm tay.
Buổi tối, kết quả xét nghiệm của Vương Trung Đỉnh đã có.
"Không phải thuốc mê gì, chỉ là loại thảo dược thôi miên phổ biến bình thường, thuốc Đông tinh khiết y tổng hợp, an toàn tin cậy." Nhị Lôi tận lực giảm bớt tội danh cho Hàn Đông.
Vương Trung Đỉnh sâu kín nhìn hắn, thuốc này là nhà cậu chế ra sao? Quảng cáo vang như vậy...
"Hàn Đông quay về chưa?" Lớn tiếng chất vấn.
Nhị Lôi nói: "Hôm nay đoàn phim chỉ là đơn giản chạm mặt trao đổi, tán gẫu về kịch bản và nhân vật, buổi chiều đã trở về rồi."
"Bắt hắn cho đến đây cho tôi!"
Mười phút sau, Hàn Đông đẩy cửa vào.
Vương Trung Đỉnh trực tiếp đặt bản xét nghiệm trước mặt hắn, "Cậu giải thích cho tôi."
Hàn Đông ưỡn mặt cười, "Là chút tâm ý... Đều bị anh nhìn thấu rồi."
"Cậu còn cười?" Vương Trung Đỉnh nhe răng nanh trừng mắt, "Cậu có biết không, vì chén nước này, ngay cả lần cuối cùng gặp Vạn Lý Tình tôi cũng bỏ lỡ!!"
Lại là Vạn Lý Tình... mặt Hàn Đông cũng trầm xuống.
"Vạn Lý Tình quan trọng hơn thận của anh sao?"
"Thận của tôi?"
"Đúng vậy, là thận của anh, thận anh đã hư thành như vậy, còn đưa tiễn cái gì? Nếu không bởi vì anh là vợ tương lai của tôi, tôi cũng lười quản!"
Lời này đặt ở bình thường còn chưa tính, nhưng Vương Trung Đỉnh còn đang nổi nóng, Hàn Đông còn mở miệng một tiếng "Thận hư", hai tiếng "Vợ", có thể nào không nổi điên?
"Tôi cho cậu biết Hàn Đông, cậu nếu còn dám cố tình gây sự, làm loạn đùa giỡn, lập tức cuốn gói cút đi cho tôi!"
Tôi cố tình gây sự? Tôi nghĩ đủ cách cho anh đi ngủ sớm một chút là làm loạn đùa giỡn sao?
"Được, tôi đây cũng nói cho anh biết, tôi còn muốn đối tốt với anh, tôi sẽ không mang họ Hàn!"
Nói xong cũng tông cửa xông ra, trên mặt đều là một bộ bá đạo, lão tử từ khi nào lại đổi ngược qua theo đuổi người khác? Đã vậy còn quá không biết điều! Dù sao cuối cùng hai ta cũng sẽ cùng một chỗ, tôi không theo đuổi anh, anh mẹ nó cũng sẽ phải theo đuổi tôi!