Phong Mang

Chương 115 : Bình tĩnh

Ngày đăng: 14:25 18/04/20


Kết thúc công việc, Hàn Đông về ký túc xá trước. Ngủ một giấc thẳng đến buổi chiều, Du Minh mới kéo thân thể mềm nhũn trở về.



"Này, chơi vui không a?" Hàn Đông cố ý hỏi.



Trên mặt Du Minh rõ ràng viết: Đừng trêu tức tôi.



Nhưng Hàn Đông vẫn là không mang ý tốt mà xông vào, tốn không ít sức lực mới cạy được miệng Du Minh.



"Tôi cảm thấy trong đoàn phim có gian tế." Du Minh đột nhiên nói.



Hàn Đông sửng sốt, "Làm sao cậu biết? Hạ Hoằng Uy nói với cậu về cảnh đêm qua sao?"



"Không có."



Hàn Đông buồn bực, "Anh ta nhắc còn chưa nhắc, làm sao cậu biết có người mật báo?"



"Anh ta không nhắc là không nhắc..." Du Minh muốn nói lại thôi, "Quên đi, tôi ngủ."



Hàn Đông đột nhiên hiểu ra gì đó, trong mắt lóng lánh dâm tà, Hạ Hoằng Uy quả nhiên khẩu vị nặng a!



Buổi tối đến đoàn phim, mọi người đang thảo luận xem có muốn nghỉ ngày quốc tế thiếu nhi hay không, đột nhiên một tin tức chấn động truyền tới —— Đoàn phim Lý Thượng đã hơ khô thẻ tre.



Phản ứng mạnh nhất không ai khác ngoài Lỗ đạo diễn, "Làm sao có thể? Từ lúc đổi studio đến giờ chưa tới một tháng! Hơn nữa kịch bản kia phải tốn rất nhiều thời gian tạo bối cảnh, sao lại quay xong nhanh như vậy?"



Hàn Đông thản nhiên trả lời: "Bọn họ sửa lại kịch bản."



"Làm sao cậu biết?" Lỗ đạo diễn thắc mắc.



Hàn Đông nói: "Tôi tính."



Người bên cạnh lập tức lấy cớ nói: "Kịch bản mới càng tốn thời gian chuẩn bị, nhanh như vậy đã quay xong, nhất định là làm ẩu, nội dung phim không biết có bao nhiêu lỗi!"



Lại có người nói: "Có thể là muốn cướp lịch chiếu trước chúng ta, đều là phim kịnh dị, đều là kỳ nghỉ hè, có thể chiếm ưu thế lớn a!"



"Cũng chưa chắc, chủ yếu là xem tình hình đoàn thể đi."



"Nếu bàn về thực lực đoàn thể, chúng ta có vẻ như không bằng bọn họ đi?"



Lỗ đạo diễn cắt đứt nghị luận, "Mọi người không cần hoảng, chúng ta cứ tại dựa theo tiến độ hiện tại. Chỉ cần chất lượng vượt qua thử thách, người xem nhất định sẽ mua trướng."



(mua trướng: thừa nhận điểm mạnh, sức mạnh và thể hiện sự ngưỡng mộ hay vâng lời, thường theo hướng tiêu cực bị ép buộc)



Phó đạo diễn cũng nói: "Tôi đối với nội dung phim tuyệt đối tin tưởng, dám nói loại đề tài này ở trong nước xưa nay chưa từng có."



Tất cả mọi người đều đang nghị luận, chỉ có Du Minh luôn luôn trầm mặc.



Giám chế quay sang Du Minh hỏi: "Cậu thấy thế nào?"



Du Minh chỉ nói một câu, "Tôi tin tưởng Hàn Đông."




Hàn Đông mới buông đồ xuống, đã bị Lỗ đạo diễn kêu qua.



"Kịch bản có phải là bị đạo lại không?"



Hàn Đông lắc đầu, "Hẳn là không, có lẽ đề tài hơi giống."



"Vậy cũng giống quá rồi?" Lỗ đạo diễn sau ngày hôm qua hiển nhiên không còn bình tĩnh.



Hàn Đông không đổi sắc, "Kịch bản của tôi là độc nhất vô nhị."



Nếu đã nói vậy, Lỗ đạo diễn cũng không tiếp tục hoài nghi, mạnh mẽ giữ vững tinh thần cầm loa khuếch đại âm thanh hô: "Chuẩn bị quay cảnh tiếp theo."



Tất cả mọi người tận chức tận trách hoàn thành công việc của mình, nhưng trên mặt mỗi người đều không phải viết "Kiên trì", mà là trắng trợn "Chịu chết".



Kết thúc công việc, Hàn Đông nghe được bên cạnh có người nghị luận.



"Đề tài xưa nay chưa từng có ư? Bây giờ không phải là người ta đã công bố trước chúng ta rồi sao!"



"Nói thật, tôi ngay từ đầu đã không nghĩ tới có thể so với người ta, nguyện vọng của tôi chỉ là đừng quá thê thảm."



"Ai... Xem ra nguyện vọng này cũng là mơ mộng rồi."



Du Minh làm như không có chuyện gì hỏi Hàn Đông: "Buổi tối ăn gì?"



Hàn Đông ôm chặt vai Du Minh, cố ý hỏi: "Cậu thật không lo lắng cho mình sẽ liên lụy a?"



Du Minh vẫn là câu nói kia, "Cậu rốt cuộc ăn gì?"



Hàn Đông cười ha ha, "Không hổ là anh em của tôi!"



...



Hai tuần sau, Lý Thượng trực tiếp đem vé đưa tới cửa cho Hàn Đông.



"Nhanh như vậy" không phải nói tháng 7 chiếu phim sao?" Hàn Đông bất ngờ.



Lý Thượng cười nói: "Vốn kế hoạch là tháng 7, nhưng Vương tổng đề nghị chiếu sớm lên. Hiện tại vừa chấm dứt đợt thi vào đại học, vừa hay có thể chiếu phim kịnh dị."



Hàn Đông gật gật đầu, "Không tồi."



"Sau ngày sách điện tử 4020 ra mắt, đừng quên a!"



Hàn Đông sảng khoái đáp ứng, "Yên tâm, không quên được."



Lý Thượng đi rồi, Du Minh hỏi Hàn Đông: "Cậu thật muốn đi a?"



"Vô nghĩa. Miễn phí sao lạikhông xem?"