Phong Mang
Chương 125 : Xác định quan hệ
Ngày đăng: 14:25 18/04/20
(Xác định quan hệ rồi thì có nên đổi xưng hô không:-s)
Tay Vương Trung Đỉnh trụ ở cổ Hàn Đông, một cỗ lực mạnh áp hắn xuống ở giường. Cả người ngồi lên trên thân, hai tay ấn chặt bả vai Hàn Đông, tròng mắt ngùn ngụt lửa dục.
"Cậu có thôi hay không?"
Hàn Đông vẻ mặt hồ đồ, "Tôi trêu anh chọc giận gì anh sao? Tôi tự mình bắn..."
Còn chưa nói xong, Vương Trung Đỉnh đã cắt đứt.
"Cậu như thế nào lại dâm đãng như vậy?"
Hàn Đông lần đầu tiên nghe Vương Trung Đỉnh dùng loại giọng điệu đùa cợt này nói chuyện, lúc ấy cảm thấy đã thành công rồi. Ngay cả lời này còn có thể nói ra miệng, tỏ rõ là muốn theo đuổi tôi đi a!
Kết quả, một giây sau Vương Trung Đỉnh liền hôn xuống.
Hàn Đông hoàn toàn không ngờ đến, một chút lừa gạt cuối cùng, biến chuyển này cũng quá đột ngột đi?
Mà Vương Trung Đỉnh hôn môi so với trong tưởng tượng của hắn một chút cũng không giống, hắn nghĩ Vương Trung Đỉnh thuần chính tinh anh như vậy, lúc thân mật cũng sẽ có quá trình cẩn thận chặt chẽ. Kết quả hoàn toàn tương phản, Vương Trung Đỉnh hôn không hề ăn nhập với trình tự, động tác vội vàng thô lỗ, quả thực có thể được gọi là "Gặm".
Gặm gặm liền cắn đến bên miệng Hàn Đông.
Hai người đồng thời dừng lại.
Hàn Đông nói: "Tôi hiện tại chính là đang tỉnh."
"Tôi biết." Vương Trung Đỉnh thở gấp.
Hàn Đông cố ý hỏi: "Vậy anh kéo hạ mặt mũi sao?"
"Kéo không xuống."
"Kéo không xuống sao làm?"
"Chịu đựng."
Nói xong, đầu Vương Trung Đỉnh tiến đến, chính thức cạy mở khớp hàm Hàn Đông, dùng miệng hung hăng hút chặt đầu lưỡi của hắn. Hai thân thể đàn ông triền ôm nhau, chân dài mê người kẹp lên long cường kiện eo, trong giằng co lửa hoa tán loạn, trong ánh mắt JQ tràn đầy...
(JQ: gian tình)
Miệng Vương Trung Đỉnh không hề báo trước mà đánh bất ngờ đến điểm ngực mẫn cảm của Hàn Đông, Hàn Đông thích đến mê man, cánh tay bám chặt kiên cố trên cổ cầu tiếp tục.
Mà tay Vương Trung Đỉnh, sau khi trải qua vô số lần "Diễn tập" trong mộng, rốt cục được chính thức thể hiện lên đùi Hàn Đông.
Từ đầu gối đến mạt trong chân, nhiệt độ châm một đường theo bàn tay Vương Trung Đỉnh.
"Sờ chỗ này..." Hàn Đông không thể chờ đợi thêm đem bàn tay Vương Trung Đỉnh kéo đến giữa hai chân.
Vương Trung Đỉnh không đáp ứng hắn, ngược lại đem tay Hàn Đông tự đặt lên điểu của mình, "Tự làm."
Hàn Đông bất mãn, "Sao anh không sờ cho tôi?"
Vương Trung Đỉnh sau đó mở miệng hỏi: "Hôm nay em khóc vì cái gì?"
"Khóc? Tôi khóc lúc nào?" Hàn Đông không phải là cãi bướng, hắn thật sự là đã quên.
Vương Trung Đỉnh lại bởi vì vài giọt nước mắt cá sấu kia của Hàn Đông, làm tim nháo một đường.
Hàn Đông nghĩ nghĩ, "Anh nói ở bữa tiệc hơ khô thẻ tre a? Tôi nhìn thấy người ta đều khóc, không khóc thì thì thật ngại".
Nhưng Vương Trung Đỉnh rõ ràng thấy cả đám người từ cửa khách sạn đi ra đều mặt mày hớn hở.
Hàn Đông lại giải thích nói: "Con người của tôi đặc biệt cảm tính, có đôi khi một câu thơ cũng có thể khiến tôi rơi lệ."
"Là thơ Đường ba trăm bài sao?" Vương Trung Đỉnh hỏi.
Hàn Đông cười gượng hai tiếng, "Sao anh lại biết?"
Vương Trung Đỉnh quả thực không muốn nói, tổng cộng có bấy nhiêu học thức, còn dám lấy ra khoe khoang.
"Được rồi, ngủ đi."
Hàn Đông lo lắng hỏi: "Anh tỉnh ngủ sẽ không trở mặt chứ?"
"Tôi có quen em sao?" Vương Trung Đỉnh nói.
Hàn Đông một đầu tóc xoăn dựng lên, "Anh nói gì?"
Vương Trung Đỉnh cố ý lật người lưng quay về phía hắn.
Hàn Đông quả nhiên bám chặt.
Sáng sớm hôm sau, Tây Tây rời giường liền nhanh chóng chui vào phòng Hàn Đông thị sát tình hình. Thấy trên giường trống không, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, ba ba quả nhiên không có gạt ta.
Kết quả, Tây Tây lại phát hiện trên tủ đứng có gì đó không đúng.
"Đây là cái gì?" Tây Tây một bên lầu bầu lên một bên tò mò mở ra.
Hàn Đông còn ở phòng ngủ Vương Trung Đỉnh, Tây Tây siêng năng đã cùng ba ba ăn điểm tâm.
"Ba ba, người phải uống thuốc đúng giờ." Tây Tây tri kỷ nói.
Vương Trung Đỉnh vẻ mặt không hiểu, "Uống thuốc? Uống thuốc gì?"
"Thuốc cảm mạo a."
"Ai nói ta bị cảm?"
"Con qua phòng đuôi sam thúc thúc đã phát hiện rất nhiều giấy lau nước mũi."
Vương Trung Đỉnh, "A, nhưvậy a, cám ơn con trai."