Phong Mang

Chương 133 : Đốt não

Ngày đăng: 14:25 18/04/20


Hàn Đông trái lại so với Vương Trung Đỉnh càng trấn định, còn an ủi ngược lại.



"Tôi không sao, bộ phim cũng sẽ không có chuyện gì."



Vương Trung Đỉnh lần đầu tiên lộ ra biểu tình đau lòng trước mặt Hàn Đông.



Hàn Đông bị Vương Trung Đỉnh đàn áp quen rồi, tư tưởng nô lệ ăn sâu, đột nhiên nhìn thấy y ôn nhu lại có chút không thích ứng được.



"Cái kia... Anh đừng ở lại với tôi phí công, nhanh chóng đến bệnh viện đi, bằng không phim của tôi thực xong rồi."



Nghe nói như thế, Vương Trung Đỉnh mới yên tâm mà đi ra ngoài.



Mới vừa đây phòng chiếu còn đầy ảnh thính, trong nháy mắt chỉ còn lại hai người.



Du Minh từ đầu đến cuối đều không rời chỗ ngồi của mình, hiện tại như cũ ngây ngốc nhìn lên màn hình lớn.



"Này, tôi nói, cậu không phải cũng phát bệnh rồi chứ?" Hàn Đông vỗ cậu một cái.



Du Minh nhìn Hàn Đông lộ ra ánh mắt oán hận, "Lúc quay vì cái gì không cho tôi xem?"



"Ai... Ai không cho cậu xem?" Hàn Đông căng thẳng, "Không phải là cậu không rảnh xem sao?"



"Ít nói! Cậu cho là tôi còn không biết cậu nghĩ gì sao?"



Hàn Đông không lên tiếng nữa.



Du Minh lần này giống như thật sự giận, ánh mắt nhìn Hàn Đông lạnh lùng khác hẳn với thường ngày.



"Thật không ngờ, cậu bán rẻ tôi."



Nói xong, đứng dậy hướng ra ngoài đi.



Hàn Đông vội vàng giữ chặt, "Minh nhi a, cậu hãy nghe tôi nói, tôi không phải là vì sợ cậu quá chờ mong cuối cùng sẽ thất vọng sao?"



"Cho nên cậu đã đem tôi vứt cho Hạ Hoằng Uy kia? Một cái thất vọng, một cái sốt ruột, cậu cảm thấy được thất vọng so với sốt ruột thoải mái hơn sao?"



Hàn Đông thiếu thu liễm trả lời một câu, "Có thể thoải mái bao nhiêu tốt bấy nhiêu vậy."



Nghe nói như thế, Du Minh xách túi đi thẳng không thương lượng.



Đến cuối cùng, phòng chiếu chỉ còn lại mình Hàn Đông.



Phim vẫn còn tiếp tục.



Hàn Đông một bên hút thuốc, một bên yên lặng nhìn màn hình lớn. (T_T)
"Cậu có thể kể cho tôi một chút phần còn lại không? Tôi xem hơn phân nửa, lại thiếu một cái kết, trong lòng bị treo thật sự khó chịu a."



Vương Trung Đỉnh cười cười, "Được."



Sau khi nghe xong, Trương chủ nhiệm lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng nổi, "Thì ra là như vậy."



Vương Trung Đỉnh gật gật đầu.



"Người cuối cùng đến là ai? Trong kịch bản cũng không viết rõ sao?"



"Không có."



Trương chủ nhiệm vẻ mặt khó hiểu, "Đây chẳng phải là chưa công bố người còn sống sót cuối cùng là ai sao?"



Vương Trung Đỉnh nói: "Đây là phim lưu lại hồi hộp."



Bởi vì từ phiến vĩ, có vẻ như ai sống sót cũng có thể giải thích được.



Nếu vào cửa người là Triệu Bân, như vậy có thể lý giải cho người sống là Triệu Bân. Nếu vào cửa là Tằng Minh, như vậy là có thể lý giải cho người sống là Tằng Minh.



Vô luận hai người kia ai còn sống, này cảnh trong mơ đều là vô hạn tuần hoàn. Nghe giống như không có gì, nhưng là tình tiết cực lớn, bởi vì dạng phát triển này khiến cho người ta không tìm được điểm khởi đầu và kết thúc của giấc mơ.



Nếu vào cửa là người lạ, như vậy người sống chính là Mã Đông. Hết thảy phía trước xảy ra, đều là một giấc mộng của hắn mà thôi.



Vương Trung Đỉnh nói: "Phán đoán cảnh trong mơ là ai, phương pháp đơn giản nhất chính là nhìn ý tưởng xảy ra trong mộng, nếu hắn không trải qua, liền chứng minh không phải mộng của hắn."



Trương chủ nhiệm thử phân tích nói: "Ý tưởng trong mộng chính là: quỷ áp giường Triệu Bân, máy khoan Tằng Minh, bóng trắng Mã Đông, bạn gái Tằng Minh, còn có câu kia Đang ở bên đó..."



Vương Trung Đỉnh gật đầu, "Không sai biệt lắm, còn gì nữa không."



Trương chủ nhiệm lại rối rắm, "Đầu tiên, ba người này đều thấy được tai nạn xe thảm khốc của nhau. Đến nỗi hình ảnh bạn gái Tằng Minh mua kem, ngay từ đầu chỉ có Triệu Bân và Tằng Minh thấy, sau lại Mã Đông lúc rớt cầu cũng nhìn thấy. Cuối cùng là câu kia Đang ở bên đó" có vẻ như người nghe được chỉ có Mã Đông đi?"



"Không phải, có một khâu nhỏ tôi chưa nói cho ông. Ngay cả khi có người nói cho Mã Đông những lời này, Triệu Bân cùng Tằng Minh đều vẫn có phản ứng, có thể lý giải vì bọn họ cũng nghe được."



Trương chủ nhiệm vẻ mặt sụp đổ, "Kia không phải quá khó giải sao?"



Vương Trung Đỉnh không nói gì.



"Xem ra tôi còn phải xem lại một lần." Trương chủ nhiệm cảm khái.



Vương Trung Đỉnh nói: "Ngài vẫn là nên nghỉ ngơi thật tốt đi."



Xem một lần liền cắt một cảnh,nếu xem nữa, còn không đem cả phim cắt luôn?