Phong Mang
Chương 134 : Tuyên truyền chiếu phim
Ngày đăng: 14:25 18/04/20
Hàn Đông vì muốn giải tỏa khó chịu trong lòng, đem phim nguyên phiến cho Tây Tây xem. Vốn là muốn hù dọa nó một chút, kết quả Tây Tây xem hết cả bộ phim đều phi thường bình tĩnh.
"Thế nào?" Hàn Đông hỏi.
Tây Tây đồng hài nói: "Just-so-so."
U a, người không cao mà ánh mắt cũng không thấp!
Vì thế, Hàn Đông quyết định làm khó nó.
"Cháu nói xem bộ phim này người còn sống sót cuối cùng là ai?"
Tây Tây không cần suy nghĩ nói: "Triệu Bân."
Hàn Đông kinh ngạc, "Cháu làm sao lại nghĩ ra?"
"Rất đơn giản a, hai người các chú ở trong phim đều có cảnh đóng quỷ, chỉ có Triệu Bân không có. Một người tin chắc chính mình là người sống, như thế nào lại ở trong mộng sáng tạo ra hình tượng quỷ của chính mình?"
Hàn Đông bị Tây Tây nhìn thấu thấy rõ lực chấn động.
Tây Tây còn nói: "Nếu cháu viết kịch bản, cháu sẽ không để cho Triệu Bân bò ra biến thành Tằng Minh."
"Xin chỉ giáo?" Hàn Đông khiêm tốn.
Tây Tây nói: "Cháu sẽ cho Triệu Bân bò ra vẫn là Triệu Bân, trên giường vẫn là Tằng Minh đè Triệu Bân, sau đó Triệu Bân tiếp tục ép lên người Tằng Minh. Hai Triệu Bân mang theo một Tằng Minh tạo thành bánh sandwich như vậy liền trở về trạng thái hiện trường Tằng Minh xảy ra sự cố."
Hàn Đông lúc ấy đã muốn quỳ.
"Sự tồn tại của cháu đối với ta là một uy hiếp lớn, ta thật sự sợ lúc mộng du sẽ giết cháu." Hàn Đông liếc mắt về phía Tây Tây nói.
Tây Tây không chút nào lo lắng, "Chú giết cháu không nổi."
"Làm sao cháu biết?"
"Bởi vì trước khi chú giết cháu, cháu đã đem chú giết."
Hàn Đông dè bỉu, "Làm sao cháu biết cháu có thể giết ta trước?"
"Bởi vì cháu nhanh nhẹn hơn chú."
Hàn Đông, "..."
Vương Trung Đỉnh sau khi trở về, nhìn qua chính là cảnh tượng mà mình vẫn cực kì lo lắng - một người lớn đang đuổi theo một đứa bé sáu tuổi khắp phòng cãi lộn.
"Đúng, hơn nữa còn là vé hai buổi diễn khác nhau, muốn cùng xem cùng bạn bè cũng không thể."
Lý Thượng cũng nghĩ không thông, tại sao phải phát nhiều vé như vậy?
Lương cảnh nói: "Rõ ràng muốn lấy doanh thu phòng vé đi, tài chủ Du Minh có tiền như vậy, động quỹ đầu tư trên 1 triệu, tốn chút tiền nhỏ xin mọi người xem phim tính là cái gì."
Lý Thượng hỏi Tiểu Văn, "Cậu được vé không?"
"Vài người cho tôi, tôi cũng không cần."
Kết quả, trợ lý Lý Thượng nói: "Tôi có lĩnh 1 vé, hình như ở trong túi, tôi lấy cho."
Sau khi lật ra, trợ lý đưa cho Lý Thượng.
"A, còn tặng miễn phí 1 tấm poster."
Lý Thượng vừa nhìn, chữ trên poster tuyên truyền cư nhiên là bản 《 Xé rách 》mộng ảo.
Tiểu Văn cũng nhìn thấy, lúc này phê bình nói: "Ta còn chưa có ngừng chiếu, bọn họ đã mặt dày mượn gió. Tôi thật sự muốn post lên weibo: các người nếu thiếu tuyên truyền phí, ta cấp!"
Lương Cảnh phất tay ý bảo hắn im miệng, "Đăng cái gì mà đăng? Đây là ý của Vương tổng."
Tiểu Văn không phục hừ một tiếng, "Tôi phỏng chừng nếu không phải dùng cờ hiệu của chúng ta, vé tặng này không cũng không có người xem."
Lý Thượng hoàn toàn biết là Vương Trung Đỉnh sẽ không ngu xuẩn đến nước này, nhưng hắn cũng không hiểu Vương Trung Đỉnh vì sao phải làm như vậy.
Tóm lại, trước khi chiếu phim, Lý Thượng cũng không bình tĩnh như mình tưởng.
Vương Trung Đỉnh chỉ dùng phí làm phim tám trăm vạn, tuyên truyền phí 1 đồng không tiêu, tiền còn lại toàn bộ dùng để tặng vé.
Cũng bởi vì đã cam đoan được doanh thu, rạp phim mới đồng ý chu cấp ra hơn 20% sắp xếp phiến dẫn.
Dù vậy, so với 《 Xé rách 》 46% vẫn là cách khá xa.
Hơn nữa, người xem vào rạp, gần như nhìn không tới poster 《 Trộm ảnh 》.
Lời của Tiểu Văn không phải không có lý, nếu không đánh trúng cờ hiệu 《 Xé rách 》, có người nhặt được vé cũng không thèm xem.
Sáu ngày đầu tiên, khán giả của rạp chiếu phim công ty đều là người bình luận phim chuyên nghiệp, bác chủ nổi tiếng, bản chủ diễn đàn, một loạt người có tác dụng dẫn dắt dư luận.
Đại đa số mọi người là xem ở phòng chiếu của Trung Đỉnh điện ảnh và truyền hình, cũng biết sau khi xem xong nếu không vừa lòng, cũng không thể phê bình quá nặng nề, ít nhất cho phim nhỏ này một chút cơ hội sinh tồn.
Lý Thượng cũng đi theo mọi người cùng đi đến rạp chiếu phim.