Phong Mang

Chương 151 : Mị lực của Calne

Ngày đăng: 14:26 18/04/20


Trong bộ phim này, quan hệ giữa nam chính và nữ chính phi thường vi diệu. Nam chính trong giai đoạn giả dạng nữ nằm vùng thì là tình địch của nữ chính. Sau khi trở lại thân phận thật sự, lại theo đuổi nữ chính, trở thành quan hệ tình yêu.



Mà trật tự quay phim hoàn toàn ngược lại, cảnh tình yêu quay trước cảnh tình địch quay sau.



Cho nên, Calne nói với Hàn Đông và Y Lộ: "Trong khoảng thời gian này hai người cần nuôi cấy tình cảm thật nhiều, đến khi chính thức quay phim, liền có thể nhập vai nhanh hơn."



Hàn Đông ra vẻ rất chuyên nghiệp: "Tôi không thành vấn đề."



Y Lộ là diễn viên lão làng, loại chuyện này không cần Calne thu xếp, tự nàng cũng hiểu.



Calne rất nhanh lại bị mấy phó đạo diễn gọi qua, Hàn Đông là một người từ trước đến nay tính cách thân thiện, Y Lộ tính tình cũng rất hiền hoà, hai người rất nhanh hòa hợp với nhau.



"Vương tổng đã nói với tôi chuyện hai người cùng một chỗ." Y Lộ mở miệng liền nói.



Hàn Đông kinh ngạc, sao Vương Trung Đỉnh lại nói loại quan hệ này ra bên ngoài?



"Là tôi nhìn ra, Vương tổng thấy không thể gạt tôi được, liền thừa nhận rồi."



"Cô là làm sao lại nhìn ra được?" Hàn Đông tò mò.



Y Lộ cười cười, "Ánh mắt anh ta nhìn cậu đặc biệt không giống với người khác."



Hàn Đông một bộ giọng điệu muốn tìm khoái cảm, "Không giống như thế nào?"



"Anh ta nhìn chúng tôi là trong nhu mang hung, nhìn cậu là trong hung mang nhu."



Hàn Đông lập tức lâng lâng, "Cái này đều bị cô nhìn ra rồi? Ha ha ha ha..."



Hai người đang nói, Hàn Đông đột nhiên nghe được Vương Trung Đỉnh gọi hắn, vì thế dạ vâng chạy tới đứng nghiêm, một bộ dạng "người vợ ngoan" chờ nhiệm vụ.



"Tôi phải ra ngoài một chuyến." Vương Trung Đỉnh nói.



Hàn Đông hỏi: "Đi đâu?"



"Hẹn với một người bạn gặp lúc 3 giờ."



Hàn Đông buồn bực, anh không phải thường xuyên gặp bằng hữu và khách hàng sao? Tại sao phải cho tôi biết?



Vương Trung Đỉnh có vẻ như cũng ý thức được đã nói lời dư thừa, không đợi Hàn Đông suy nghĩ cẩn thận, liền mặt không đổi sắc tránh đi.




Hàn Đông vội đuổi theo Du Minh, "Minh nhi, tôi có thể nhờ cậu một chuyện không?"



Du Minh đang nghĩ Hàn Đông sẽ nói mấy lời "Cậu nhất định phải chiếu cố tốt chính mình" linh tinh, không ngờ Hàn Đông lại lôi ra một cái váy Cỏ Lau, cười cười nói: "Đây là Calne đạo diễn tặng cho tôi, tôi sợ Trung Trung sẽ nghĩ ngợi, cho nên..."



"Không quản!" Mặt Du Minh nháy mắt lạnh xuống.



Hàn Đông ưỡn mặt cầu khẩn: "Giúp đỡ tôi đi, Minh nhi ngoan."



Du Minh thật sự chịu không nổi bộ dạng làm nũng kia của Hàn Đông, đành phải túm hắn kéo đến phòng mình.



"Hỏng đừng kiếm tôi!"



Hàn Đông cười nhéo mặt Du Minh một cái."Tôi biết cậu sẽ không làm cái loại chuyện mất mặt đó mà."



Du Minh đem váy Cỏ Lau và viên đá Úc bảo mà Hàn Đông tặng mình cùng khóa lại.



Buổi tối, Du Minh trong lúc vô tình thấy một tin tức, liền quay sang Hàn Đông hỏi: "Nữ chính là Y Lộ sao?"



"Làm sao cậu biết?" Hàn Đông tò mò.



Du Minh nói: "Đầu đề ngày hôm nay."



Hàn Đông kinh ngạc, không phải nói bộ phim này tuyển diễn viên toàn bộ đều là bí mật sao? Sao đã tuôn ra loại tin tức này?



"Không phải tin tức phía công ty, chỉ là phóng viên bát quái thôi."



Hàn Đông tiến đến trước máy vi tính."Tôi xem xem."



"Chính là tự Y Lộ đăng ảnh chụp đạo diễn Calne ôm cô ta lên weibo, kết quả weibo này được chia sẻ mấy chục vạn lượt, còn có một vài siêu sao cũng chia sẻ, sôi nổi biểu đạt hâm mộ và ghen tị đối với Y Lộ."



Hàn Đông giật mình, "Calne đạo diễn tại Trung Quốc nổi tiếng như vậy sao?"



"Vô nghĩa, cậu cho là mỗi mình cậu biết nhìn hàng a? Cái váy Cỏ Lau kia nếu không là phải Calne đạo diễn tặng, tôi đã sớm xé đi lâu rồi." Nói đến đây, Du Minh đột nhiên nhớ tới gì đó, "Calne đạo diễn không phải tặng cậu một cái váy sao? Hay là cậu cũng đăng tin này lên mạng?"



Kỳ thật trong đầu Hàn Đông đã YY nửa ngày, càng nghĩ lòng càng chua xót.



Cái này quá không công bằng a! Người kia là Tiểu Tam Nhi của chủ tịch, còn dám liều lĩnh lợi dụng nam nhân khác khoe khoang như vậy. Hắn thân là chính thất của tổng giám đốc, lại ngaycả cái rắm cũng không dám phóng...