Phong Mang
Chương 178 : Chạy trời không khỏi nắng
Ngày đăng: 14:26 18/04/20
Một lần nữa bố trí lại vị trí thiết bị, điều chỉnh ánh đèn xong, Hàn Đông cùng Từ Trạch Mạn lại quay về chỗ. Để hạn chế tối đa cảm giác không thích hợp, cảnh của Từ Trạch Mạn giảm tiếp tục giảm, đến cuối cùng gần như chỉ còn lại có một cảnh đặc tả ánh mắt.
Nhưng là ánh mắt này vô cùng cân não.
Trong phim Từ Trạch Mạn là muội muội Y Lộ, cũng là một Đại tiểu thư được chiều chuộng. "Tình địch" của tỷ tỷ kinh diễm như thế đi đến trước mặt của cô ta thì sâu thẳm trong nội tâm của cô ta hẳn là ghen tị bất an. Nhưng là tính khí ngạo mạn lại khiến nàng không muốn khuất phục, cho nên tất cả cảm xúc phức tạp đó đều phải điễn tả thông qua ánh mắt.
Từ Trạch Mạn rõ ràng truyền tải được ghen tị và chột dạ, nhưng lại diễn xuất thái quá.
Mức độ diễn xuất chú ý 7 phần, còn lại 3 phần phải để cho khán giả tự bù vào.
Biểu đạt trắng ra như vậy, khiến bản chất nghệ thuật mất đi giá trị.
Nhưng là đối với người mới như Từ Trạch Mạn, không hề có đào tạo căn bản, muốn đạt tới loại cảnh giới này thật sự quá khó khăn.
Calne đành phải tự tiến lên chỉ đạo.
"Cô chú ý ánh mắt của tôi."
Calne nói xong liền chuyển ánh mắt về hướng Hàn Đông, từ thán phục khi mới gặp mỹ nhân, đến tận lực thu liễm, rồi đến không che dấu được ghen tị... trình tự ánh mắt phi thường tươi sáng.
Nhưng mà, Calne cũng không đem thái độ nghiêm túc này quán triệt từ đầu đến cuối. Mục đích còn chưa đạt tới, đã không thể hold. Trình tự cảm xúc mất hết, chỉ còn lại có thán phục, thán phục, tiếp tục thán phục.
"Hàn đại mỹ nhân, để em làm muội muội của chị đi." Calne đạo diễn giả giọng nữ ve vẩy đuôi.
Hàn Đông như trước tiếp tục diễn xuất, "Không phải nói tỷ muội các người tình cảm đặc biệt tốt sao?"
"Dù tốt vẫn kém hai cái chân của chị a."
Lời này nháy mắt đưa tới một mảnh hư thanh.
"Đạo diễn lại thế nữa rồi."
"Thực chịu không nổi anh." Hàn Đông cùng Calne lần lượt cười ha ha, nháy mắt làm dịu đi không khí căng thẳng vừa rồi.
Nhưng kỹ năng biểu diễn của Từ Trạch Mạn vẫn không tiến bộ thêm bao nhiêu.
Một lần lại một lần NG, khiến Từ Trạch Mạn vô cùng mất mặt, lại bắt đầu giận chó đánh mèo.
"Hàn Đông anh trang điểm không thể giảm nhạt thêm một chút sao? Chỉ nhìn lông mi của anh đã không diễn được".
"Xin phép, tôi còn phải ghen tị như thế nào nữa? Hắn là nam nhân nha, một nam nhân có cái gì đáng để tôi ghen tị?"
Cuối cùng Calne không nhượng bước không được, giảm tiêu chuẩn xuống để Từ Trạch Mạn thông qua.
Cảm giác như thế khiến Từ Trạch Mạn dị thường khó chịu.
Sớm không tới trễ không tới. Cố tình vào ngay sau, cố ý muốn chứng minh cái gì sao?
Đều đã có tuổi, còn phải giằng co như vậy.
So sánh với Từ Trạch Mạn cao điệu, Y Lộ lại từ tốn hơn. Chỉ là đơn giản lên tiếng chào hỏi một câu cùng Vương Hải Chí, lập tức đi tìm Calne thảo luận cảnh quay buổi chiều.
Vốn Vương Hải Chí muốn đi dạo một vòng, kết quả Từ Trạch Mạn cố ý quấn quít lấy lão tán gẫu nhiệt tình. Sợ người khác không biết hai người quan hệ không bình thường.
Y Lộ trao đổi với Calne xong, thấy Vương Hải Chí còn đang thao thao bất tuyệt nói, thì bưng đến một chén nước.
Từ Trạch Mạn thấy thế cũng bưng một ly.
Vương Hải Chí bị cưỡng ép bất đắc dĩ, đành phải uống cạn cả hai chén.
"Được rồi, ta còn có việc, không thể ở lại cùng hai người." Vương Hải Chí đứng dậy.
Từ Trạch Mạn có vẻ hơi thất vọng, "Ngay lập tức là cảnh của em, ngài cũng không có hứng thú thưởng thức sao?"
"Lần sau đi."
Phụ tá của lão lại ở một bên nhỏ giọng nhắc nhở."Hôm nay có cảnh diễn nữ trang của Hàn Đông, nghe nói rất đặc sắc."
"Một kẻ thế vai có gì mà xem? Huống chi lại là cái tên Xú tiểu tử đó, nghĩ cũng biết trình độ gì."
Nói xong, Vương Hải Chí lập tức bước ra ngoài.
Bên cạnh thang máy chính là WC, vừa rồi Vương Hải Chí uống cạn hai chén nước lớn, nhịn không được buồn tiểu, vì thế hướng trợ lý nói: "Tôi đi WC, cậu đi gọi lái xe trước đi."
"Vâng."
Tiểu Lương trộm nhìn ra ngoài cửa, vừa hay thấy cửa thang máy đóng lại, số trên bảng từ 5 nhảy xuống 4, lúc này mới yên tâm mà gọi điện thoại cho Hàn Đông.
Hàn Đông nhận được điện thoại, rốt cục như trút được gánh nặng, đã ngồi lâu đến cúc hoa phát đau.
Vương Hải Chí vừa lúc đi tới, thấy đại mỹ nữ trước mắt, nháy mắt thất thần.
Hàn Đông vừa ngẩng đầu liền ngây người.
Chỉ thấy đầu Vương Hải Chíchậm rãi chuyển hướng phía sau biển thông báo, trước cửa rõ ràng viết "Nhà vệsinh nam".