Phong Mang

Chương 185 : Thần vợ

Ngày đăng: 14:26 18/04/20


Vương Trung Đỉnh ngồi ở văn phòng suốt một đêm.



Trước kia cũng không thể lý giải phim tình yêu vì sao đắt khách như thế, cảm giác nhân vật nam bởi vì tình yêu mà biểu hiện ra sự yếu đuối khổ sở chỉ là vì muốn câu khán giả nữ. Cảm giác nam nhân chân chính sẽ không như vậy, sẽ không bị vấn đề này giày vò đến sống không bằng chết.



Nhưng nếu hiện tại ngoài cửa vang lên tiếng sha sha quen thuộc, y nhất định sẽ khóc.



Bên ngoài từ đêm tối chuyển đến ban ngày, tâm Vương Trung Đỉnh cũng từ luống cuống trở nên trầm tĩnh.



Chưa bao giờ có bình tĩnh như vậy.



Có lẽ là trải qua một trận mất tích này của Hàn Đông, phát hiện toàn bộ khó khăn đều đã không đủ khiến cho mình sợ hãi nữa.



Giờ này khắc này, Vương Trung Đỉnh lại hồi tưởng lại ngày hôm qua lớn tiếng đòi Vương Hải Chí, phát hiện trăm ngàn sơ hở.



Nếu như từ đầu đến đuôi đều là Vương Hải Chí trù hoạch, vậy lão ngay từ đầu tại sao phải lập nhiều cơ như vậy? Để làm gì không trực tiếp vạch ra giấy chứng nhận có vấn đề?



Mặt khác, tới thời điểm "chứng cứ phạm tội" này lộ ra, vẻ mặt của lão rõ ràng không giống từ lâu đã có chuẩn bị, rất nhiều lí do thoái thác cùng giải thích nghe cũng rất miễn cưỡng.



Cho nên, Vương Trung Đỉnh đánh giá cao bản lĩnh của lão.



Lão chỉ là đề phòng Vương Trung Đỉnh, cũng không rõ Vương Trung Đỉnh đến tột cùng nắm giữ bao nhiêu chứng cứ phạm tội.



Chỉ có tài liệu cục công an kia là ngay từ đầu đã chuẩn bị xong.



Lão biết là sau khi Hàn Đông mất tích, Vương Trung Đỉnh nhất định sẽ tìm tới cửa, cho nên cố ý chế tạo một cái Đạo Hỏa Tác như vậy. Như vậy vô luận Vương Trung Đỉnh chưởng nói ra bao nhiêu chứng cớ, lão cũng có thể dùng phần này hóa giải nguy cơ, gán cho Vương Trung Đỉnh rắp tâm bất lương.



Vương Trung Đỉnh bởi vì cảm xúc lo lắng cho Hàn Đông không khống chế được, lão liền nhân cơ hội hỗn loạn, khiến tất cả mọi người chú ý lão vô tội, mượn lần này gạt bỏ mọi cáo buộc lúc trước.



...



Đang nghĩ ngợi, Phùng Tuấn đẩy cửa vào.



"Vương tổng, tôi đã tra qua, bất động này sản được chứng minh là mới bổ sung trước đó."



Quả nhiên... Lão là gần đây mới có ý thức phòng bị.



Phùng Tuấn lại nói: "Cái này chứng minh toàn bộ chứng cứ phạm tội chúng ta điều tra lúc trước đều cũng có ảnh hưởng, bất quá lão rất có thể sẽ ở mấy ngày nay bổ phễu."



"Không sợ lão bổ phễu, chỉ sợ lão không bổ." Vương Trung Đỉnh đột nhiên nói.



Phùng Tuấn nháy mắt hiểu ý, "Tôi lập tức điều động nhân công, lần này nhất định phải tìm ra hiện hành của lão!"



"Đợi đã!" Vương Trung Đỉnh đột nhiên gọi Phùng Tuấn lại.



Phùng Tuấn khó hiểu, "Làm sao vậy?"



Vương Trung Đỉnh cũng không nói rõ nguyên nhân, chỉ là trên mặt mơ hồ lộ ra một cỗ lo lắng.



Phùng Tuấn minh bạch rồi, Vương Trung Đỉnh là lo lắng Hàn Đông vẫn còn trong tay Vương Hải Chí, chọc giận lão sẽ bất lợi đối với Hàn Đông.
Khoảng 30 phút sau. Hàn Đông mơ hồ đang muốn ngủ. Đột nhiên nghe được ầm một tiếng cửa phòng bật mở.



"Tự ngươi xem!" Sắc mặt Vương thẩm xanh mét.



Vương Hải Chí quay đầu nhìn Hàn Đông, lập tức liền trợn tròn mắt.



"Người này như thế nào lại ở đây?"



"Tôi còn muốn hỏi ông đó ~" Vương thẩm vẻ mặt đùa cợt. "Quả nhiên chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất a!"



Vương Hải Chí đỏ mặt tía tai giải thích: "Nhất định là Vương Trung Đỉnh tiểu tử đó có ý định trả thù! Nó vẫn đối với việc tôi dùng tài liệu giả tố giác còn canh cánh trong lòng."



"Lần này là thật sự." Vương thẩm nói.



"Cái gì thật sự?"



Vương thẩm đem tài liệu chứng minh vứt lên ngực của lão.



Vương Hải Chí đầu tiên là sửng sốt. Rất nhanh kịp phản ứng."Tôi đã nói rồi đi? Cũng là bởi vì lần trước dùng đồ giả bị tôi vạch trần. Cho nên mới bổ cái thật."



"Ngày làm giấy tờ là từ trước lúc đó." Vương thẩm lẳng lặng thuyết.



Vương Hải Chí nghẹn lời.



Lão vạn lần không ngờ. Vốn dĩ lấy ra để tẩy trắng tội danh. Hiện tại lại thành tội nặng thêm một bậc!



"Ông có gì để nói không?" Vương thẩm hỏi.



Ánh mắt Vương Hải Chí buồn bực quét qua Hàn Đông một cái. Nháy mắt rõ chân tướng rồi.



"Nhất định là chính tự hắn đưa tới cửa!"



Vương thẩm cười đến càng âm, "Cửa phòng kia vẫn luôn khóa kín, không hề có dấu vết bị phá. Xin hỏi dưới tình huống không có chìa khóa. Hắn là vào bằng cách nào?"



"Kỹ năng mộc của hắn đặc biệt cao siêu, nhắm hai mắt vẫn có thể mở ra được! Trước kia ở công ty từng biểu diễn qua, không tin tôi có thể cho bà xem video!" Vương Hải Chí hùng hồn lý lẽ.



Vương thẩm gật gật đầu, "Được. Tạm thời coi như thông qua. Vậy dây thừng trên người ở đâu ra? Nút thắt liên hoàn này, kết ngũ hoa này, cũng là tự hắn buộc đi?"



Lúc này Vương Hải Chí hoàn toàn không nói được lời nào nữa.



"Ông buộc thử một cái cho tôi xem!!!" Vương thẩm rốt cục gầm lên giận dữ.



Đừng nói trói lại. Vương Hải Chí giải thích cũng giải thích không thông nổi.



Vương thẩm lấy lại bình tĩnh. Cuối cùng lộ ra một nụ cười tao nhã với Vương Hải Chí.



"Cám ơn ông đã giúp tôi đưara quyết định!"