Phong Mang
Chương 187 : Trò đùa tàn khốc
Ngày đăng: 14:26 18/04/20
"Bà nghe xem, nó đây là nói tiếng người sao?" Vương Hải Hồng hổn hển mắng.
"Tại sao không phải nói tiếng người?"
Một thanh âm già nua nhưng không hề thiếu khí độ đột nhiên xen vào, khiến thái độ cường ngạnh của Vương Hải Hồng không thể không thu liễm.
"Cha, làm sao người lại ra đây?"
Ông nội Vương Trung Đỉnh năm nay đã chín mươi mấy tuổi, nhưng mắt không mờ tai không điếc, tâm trí minh mẫn, chỉ là đi đứng có chút bất lợi, đi qua đi lại đều phải dựa vào xe lăn.
"Cậu đem vợ của con trai tôi đặt loại địa vị nào? Một người phụ nữ tương lai một mực phụ thuộc vào gia đình, ngay cả quyền biết sự thật cũng có thể tùy ý bị cướp đoạt mà không hay biết sao?" Vương lão gia tử hỏi dồn.
Vương Hải Hồng vẻ mặt bất đắc dĩ, "Cha, người đừng làm mất mặt con trước mặt nhi đồng. Nếu không phải nghe lời này của ngài, nó như thế nào lại trở nên như vậy vô nhân tính như vậy?"
Vương Trung Đỉnh là lớn lên bên cạnh ông nội bà nội, tính tình của y ảnh hưởng sâu bởi Vương lão gia tử.
"Nó vô nhân tính như thế nào?" Vương lão gia tử hỏi.
"Nó trước việc thúc ruột ly hôn cũng có thể thờ ơ, cái này chẳng lẽ còn không phải vô nhân tính sao?"
"Thúc thúc ruột thì sao? Nó cũng là con ruột của ta đó! Nó muốn ly hôn, ta là người đầu tiên giơ hai tay tán thành. Ta còn nguyện ý cho con dâu ra toà làm chứng, khiến tên súc sinh kia tay trắng ra khỏi nhà! Chiếu theo lời ngươi nói như vậy, ta chẳng phải là càng vô nhân tính đi?"
Vương Hải Hồng thở dài, "Cha, người xem tính tình ngang ngạnh của người lại nổi lên rồi. Người xưa nói Khuyên hòa giải không khuyên chia rẽ huống chi bản ý của thẩm nó cũng là không muốn chia tay."
"Coi như ngươi nói có lý, xem Trung Đỉnh chuyện gì đây? Ta đây người làm cha còn chưa làm vượt, ngươi bắt nó thân làm cháu xen vào thừa cái gì?"
"Đó là tại vì nó mới có xích mích!"
Vương lão gia tử lại không thích nghe nữa, "Cái gì gọi là tại vì nó? Là nó bắt tên súc sinh kia quan hệ bất chính cùng nữ minh tinh kia? Là nó bắt tên súc sinh kia giấu người trong nhà sao?"
Vương Hải Hồng tự nhận đuối lý, "Coi như việc này không tính trên đầu nó, phương diện việc ở công ty kia thì sao? Hải Chí rơi xuống hoàn cảnh hiện tại này, không phải nó tạo thành sao?"
Vương lão gia tử còn muốn thay Vương Trung Đỉnh nói chuyện, kết quả bị Vương Hải Hồng cường ngạnh cản lại.
"Cha, người cái gì cũng đừng nói nữa. Chuyện Hải Chí ly hôn có thể tiếp tục luận, nhưng phương diện công ty con tuyệt không lui nhường!"
Nói xong quay mặt chuyển hướng Vương Trung Đỉnh, "Ngươi muốn cấu kết thẩm ngươi đem thúc ngươi xuống sân khấu, trước cùng ta đoạn tuyệt quan hệ phụ tử, nếu không đừng nghĩ qua được cửa của ta!"
"Ngươi quá hồ đồ..." Vương lão gia tử chỉ vào mũi Vương Hải Hồng mắng.
Hàn Đông vẫn không nhúc nhích.
Lúc này Vương Trung Đỉnh cải thành vỗ mông.
"Em lúc mộng du thần như vậy, giúp tôi một cái đại ân như vậy, tôi như thế nào nỡ bắt em trị được"
Hàn người mù liền lộ ra nụ cười đê tiện.
Một cánh tay ôm cổ Vương Trung Đỉnh, một chân gác lên trên hông của y, lúc này an tâm rồi.
...
Y Lộ đã vài ngày không thèm ăn, tình trạng thân thể phi thường không tốt.
Vốn tưởng rằng là bệnh bao tử, kết quả đến bệnh viện kiểm tra, phát hiện mình đã mang thai.
Một khắc này, Y Lộ cảm giác như ông trời đang mở một trò đùa tàn khốc với mình.
Lúc nàng muốn có một đứa bé để củng cố địa vị, được cho biết xác suất mang thai cực kì nhỏ.
Hiện tại nàng tự tuyệt đường rút quân, "Kỳ tích" này lại buông xuống.
Nếu có thể kiểm tra sớm một chút, chẳng sợ chính là trước hai tuần lễ, kết cục cũng đã bởi vậy mà khác đi rất lớn.
Cho dù không chiếm được nam nhân mình muốn nhất, ít nhất còn có thể gắt gao buộc lại người kia. Cho dù không thể phù chính ít nhất còn có thể có đãi ngộ xa xỉ của Tiểu Tam.
Ít nhất chứng minh bất động sản trong tay sẽ không lại bị gạch bỏ!
Một đứa con hiếm muộn a!
Bao nhiêu sức mạnh thuần chất của tư bản!
Hiện tại thì sao?
Đừng nói tư bản, Vương Hải Chí biết nàng đã có thai, không hạ sát đã là may mắn rồi.
Y Lộ đột nhiên phát hiệnmình đã đi tới tuyệt vọng.