Phong Mang

Chương 191 : Cho hắn nếm thử chút dấm chua

Ngày đăng: 14:26 18/04/20


Sau khi Vương Trung Đỉnh nhậm chức, Hạ Hoằng Uy lần đầu tiên đến thăm "Vương quốc giải trí" của y. Phóng mắt gặp mỹ nhân đến nhàm chán, thỉnh thoảng nhìn thấy người xấu, lại có loại cảm giác hai mắt tỏa sáng.



"Gần đây diễm phúc sâu a ~" Hạ Hoằng Uy vừa đùa nghịch một cái đồng hồ trên kệ triển lãm vừa trêu chọc Vương Trung Đỉnh.



Vương Trung Đỉnh hừ cười nói: "Cậu chính là nói đến tiểu đường đệ ba trứng kia của cậu sao?"



Hạ Hoằng Uy đầu tiên là sửng sốt, sau đó quẳng đến ánh mắt xem thường, "Làm sao cậu còn nhớ rõ việc này?"



"Không có biện pháp, ấn tượng quá sâu."



Vương Trung Đỉnh là nói đến Hạ Dương Trác, cũng chính là chuyện lý thú của tiểu đường đệ Hạ Hoằng Uy lúc nhỏ.



Khi đó Vương Trung Đỉnh đến học trung học ở Mĩ, còn Hạ Dương Trác là lớn lên ở đây. Có lần Vương Trung Đỉnh bồi tiếp Hạ Hoằng Uy đi thăm cậu, cậu bất quá mới ba bốn tuổi.



Nhi đồng ở tuổi này đang trong giai đoạn nhận thức, sẽ có rất nhiều ý tưởng kỳ quái, Hạ Dương Trác chính là như thế.



Cậu thủy chung tin chắc là mình có ba trứng, vô luận người giám hộ dạy dỗ như thế nào, thậm chí dán đủ loại hình ảnh khí quan nam giới cho cậu xem, nói cho cậu biết người bình thường chỉ có hai trứng, cậu vẫn như cũ cảm giác mình hẳn phải là ba.



Mà lại không chỉ có cho là như vậy, còn luôn cố chấp đi tìm một trứng bị mất, có đôi khi nhìn thấy một cái vật tròn nào đó, liền vô thức nhét vào đũng quần.



Cha mẹ của cậu thật sự không còn cách nào, chỉ có thể đem toàn bộ vật hình cầu trong nhà giấu đi, thậm chí cả trứng chim cũng phải nấu thành miếng mới dám đặt lên bàn ăn.



Sau đó Vương Trung Đỉnh đến nhà làm khách, cậu liền hướng Vương Trung Đỉnh khóc lóc kể lể chuyện này, hơn nữa khóc đến đặc biệt ủy khuất. Nói mình bị thiếu một quả trứng, hỏi có thể mượn Vương Trung Đỉnh một quả hay không.



Sau lần đó, hình tượng Hạ Dương Trác ba trứng liền khắc thật sâu trong lòng Vương Trung Đỉnh.



Vô luận sau này cậu trổ mã được đến anh tuấn khinh người, mê đảo một đám nữ nhân Mĩ Quốc như thế nào. Mội khi Vương Trung Đỉnh nhìn thấy cậu, trong đầu như cũ chỉ có ba trứng.



"Nó vẫn như vậy." Hạ Hoằng Uy nói, "Hiện tại cậu tặng nó một mô hình Ultraman, nó cũng sẽ lấy cái mắt xuống."



Vương Trung Đỉnh cười cười, "Cho nên cậu bắt tôi chú ý cậu ta tôi cũng chưa hẳn có thể, tôi đối với người không biết đếm thật sự khó có thể gọi điện." (?)



"Cậu có thể dùng nó cho để Hàn Đông uống chút dấm chua, đoạt lại chủ quyền tình yêu." Hạ Hoằng Uy đề nghị.



Nụ cười trên mặt Vương Trung Đỉnh nháy mắt ngưng lại, "Cái gì gọi là đoạt lại? Tôi có đánh mất qua sao?"



"Đại khái là tôi nghĩ vậy." Hạ Hoằng Uy cười xấu xa, "Tôi nghĩ đến trước có Diệp thành Lâm, sau lại Du Minh tiếp tục xa hơn lại có thúc cậu thương nhớ, gần thì có Calne YY... Những nguy cơ này làm cho tâm tình của cậu đều bị cậu ta nắm rồi."Sắc mặt Vương Trung Đỉnh rõ ràng chìm xuống, "Cậu cảm thấy tôi là người như vậy sao?"



Hạ Hoằng Uy cười, "Phải hay không cũng không quan hệ, coi như chủ quyền ở trên tay cậu, cậu làm theo có thể bắt cậu ta uống chút dấm chua, lấy được nhiều phúc lợi hơn."



Vương Trung Đỉnh vẫn là một giọng điệu khinh thường, "Phúc lợi của tôi còn phải dựa vào phương thức này mà lấy sao?"



"Được rồi, coi như tôi chưa nói."



...
"A a a a... đẹp trai như vậy còn muốn cho người ta sống nữa không?"



"..."



Bao quát giới giải trí cả hai mươi mấy năm, gặp vô số người - Phùng Mục Chi giờ này khắc này cũng có chút không bình tĩnh nổi.



Ta như thế nào lại để nam nhân này rơi vào tay người khác?! Ta như thế nào lại xuất hiện một sai lầm như vậy?



Lý Thượng cũng nhịn không được ở bên cạnh hỏi: "Người này ai a?"



"Không rõ lắm." Phùng Mục Chi nói.



Lý Thượng thực kinh ngạc nhìn cô ta, lại vẫn có người ngươi không rõ?



Phùng Mục Chi nhìn ra suy nghĩ trong lòng Lý Thượng, lúc này trả lời: "Diện mạo này ném tùy tiện ném lên một chương trình đều có thể hot, tôi nếu đã sớm biết, còn phải lãng phí thời gian lên người cậu sao?"



Lý Thượng, "..."



Hàn Đông tự nhiên biết người tới là ai, cho nên triệt để xem thường đối với đám tân nghệ sĩ đang kinh ngạc này.



Đến nỗi sao? Không phải là chỉ dễ nhìn chút sao? Tiếp tục đẹp hơn nữa, nhìn thêm vài lần cũng vậy thôi.



Nghĩ nghĩ lại đưa ánh mắt xoay qua nhìn, trong lòng liền lộp bộp: fuck! Sao lại đẹp như thế?



Ánh mắt Vương Trung Đỉnh cũng theo mọi người nhìn đến trên người Hạ Dương Trác, đột nhiên đầu óc liền rối loạn, bật ra rất nhiều ý niệm không nên có trong đầu: đoạt lại chủ quyền... Càng nhiều phúc lợi...



"Nhìn ra không? Vương tổng cũng xem đến ngây người."



"Lần đầu tiên thấy ngài ấy sửng sốt, thật đáng yêu."



Đáng yêu con mẹ nhà ngươi! Hàn Đông hung hăng trợn mắt lườm thiếu nữ bên cạnh một cái.



Hạ Dương Trác giống như căn bản không thèm để ý đến ánh mắt của mọi người, trực tiếp đi đến bàn tiệc.



Cả một ngày chưa ăn gì, có chút đói bụng rồi.



Đi tới đi tới đi lui ở chỗ trứng vịt.



Ăn hay là không ăn đây?



Đang nghĩ ngợi, bên cạnh đột nhiên vang lên một giọng nam chìm duệ.



"Nhiều năm như vậy vẫn còntìm cái trứng kia sao?"