Phong Mang
Chương 199 : Tập thể ấm áp
Ngày đăng: 14:26 18/04/20
Lúc Hàn Đông bị kéo lên, cả người đều hư thoát rồi.
Mặt sau là cảnh của một mình Nghiêm Chính Tắc, hắn có thể có thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi để điều chỉnh.
Sau đó, từ trước đến nay trầm mặc ít lời Nghiêm Chính Tắc lại có thể đưa qua cho Hàn Đông một chén trà gừng.
"Làm ấm."
Hàn Đông cảm tạ không thôi, "Cậu cũng cố lên."
Nghiêm Chính Tắc không nói gì thêm nữa, đi đến địa điểm quay phim chuẩn bị.
Sau khi Hàn Đông khôi phục thể lực, cũng đi theo Calne cùng đến chân thác nước, nhìn chằm chằm biểu hiện Nghiêm Chính Tắc trong máy nhắm.
Bởi vì lúc trước Hàn Đông diễn đến phấn khích, tất cả mọi người đều thay Nghiêm Chính Tắc nhéo một phen mồ hôi. Lo lắng hắn sẽ có áp lực tâm lý, lo lắng hắn không đạt được như chờ mong của Calne, bởi vậy mà gặp các loại tội.
Nhưng mà, ra ngoài dự kiến của mọi người chính là, Nghiêm Chính Tắc đột nhiên diễn xuất bạo bằng.
Trước kia hắn biểu diễn chỉ có thể coi là trung quy trung củ, không có gì thật làm cho người ta kinh diễm.
Ngày hôm nay không biết có phải bị Hàn Đông nhiễm hay không, trạng thái nháy mắt đạt tới đỉnh cao.
Lần đầu tiên đứng ở đỉnh thác nước cuồn cuộn mãnh liệt, chân chuyến trên dòng nước chảy xiết. Nghiêm Chính Tắc lại có thể có thể mặt không đổi sắc tim không run, vững vàng giương súng trong tay lên.
Lúc này, người quay phim cho Nghiêm Chính Tắc một cảnh đặc tả ánh mắt.
Tuy rằng hình ảnh là được ghép lại ở hậu kỳ, phía dưới tầm mắt của Nghiêm Chính Tắc không hề có ai. Hàn Đông lại từ ánh mắt của gã thấy được gương mặt kiên cường của chính mình.
Trong nháy mắt, phẫn hận, không cam lòng, khuất nhục, các loại cảm xúc phức tạp từ trong ánh mắt Nghiêm Chính Tắc toát ra.
Trừ lần đó, Hàn Đông còn cảm thấy che lấp dưới nồng đậm sát khí này là một tia bi thống cùng không đành lòng.
Đây là điều trong kịch bản không có viết đến.
Mê muội của lão Đại này đối Hàn đại mỹ nhân chỉ dừng bước trước thân phận nữa của hắn, nhưng mà giờ này khắc này, Nghiêm Chính Tắc rõ ràng suy diễn ra một loại tình cảm mơ hồ khác.
Ai nấy đều thấy được, Nghiêm Chính Tắc nhập tâm rồi.
Giờ này khắc này, ý thức Hàn Đông đã hoảng loạn.
Hắn cho là mình thật sự đã xong rồi, kết quả một bàn tay mạnh mạnh mẽ ôm chặt eo của hắn, một tay đỡ lấy đầu của hắn nâng lên trên mặt nước.
Hàn Đông ban đầu tưởng Vương Trung Đỉnh, nhưng sau lại cảm giác hơi thở người này so với Vương Trung Đỉnh nặng hơn.
.......
Trong mơ mơ màng màng, Hàn Đông rốt cục mở mắt.
"Thế nào? Tốt hơn chút nào chưa?" Thái Bằng hỏi.
Hàn Đông kinh ngạc, "Như thế nào lại là anh?"
Thái Bằng không đáp lại, trực tiếp tìm đến một cái khóa, mạnh mẽ mở đồ phòng hộ của Hàn Đông ra, từ lỗ thủng này xé rách y phục của hắn.
"Này! tôi nói, anh muốn làm gì?"
Hàn Đông nhớ tới cái quẻ kia của mình, liền liều mạng ngăn cản.
Thái Bằng hoàn toàn không để ý phản kháng của hắn, lột sạch thân trên lại lần xuống phía nửa mình dưới.
"Tôi nói, cậu có thể ngăn cản giúp chút a..." Hàn Đông vừa ho khan vừa xin tiểu Lương giúp đỡ.
Tiểu Lương lại nói: "Cậu là một thân quần áo quá ướt, nhất định phải cởi ra."
Người bên cạnh cũng khuyên: "Trong xe có hệ thống sưởi hơi rất mạnh, yên tâm đi, sẽ không lạnh."
"Đúng vậy, chỗ này của tôi còn có một cái chăn đây."
Hàn Đông đỏ mặt tía tai giải thích: "Tôi không phải không cho cởi, tôi cảm thấy được các ngươi không nên tùy tùy tiện tiện để một người lạ cởi quần áo cho tôi đi?"
"Người lạ? Anh ta cũng không phải là người lạ!" Thẩm Sơ Hoa chính ngôn nói, "Nếu không phải anh ta ra tay cứu đúng lúc, anh có khi đã không còn mạng rồi."
Vừa dứt lời, Thái Bằng đã đem quần Hàn Đông lột xuống.