Phong Mang

Chương 214 : Kiểm tra sức khỏe

Ngày đăng: 14:27 18/04/20


Hôm sau, tập đoàn Trung Đỉnh triển khai một buổi vận động "Kiểm tra sức khoẻ" lớn.



So với kiểm tra sức khoẻ ngày trước, lần này có thêm ba hạng "phục vụ" đặc biệt.



Hạng thứ nhất là nhằm vào nam giới.



Hạng thứ hai là nhằm vào khoa da.



Hạng thứ ba là trọng điểm nhằm vào người hàng năm thường chạy bên ngoài.



Bởi vì Vương Trung Đỉnh cảm thấy xác suất người này và Hàn Đông chưa từng gặp mặt rất cao, nếu không Hàn Đông đã có thể từ tướng mạo mà nhìn ra manh mối, tình hình cụ thể xin tham khảo trường hợp Thái Bằng.



Kết quả, người phù hợp điều kiện là không.



Vì thế, Vương Trung Đỉnh lại đem "Độc thủ" duỗi tới hướng kịch tổ.



Bởi vì trong kịch tổ trừ bỏ nhân viên công ty, còn hỗn tạp rất nhiều người từ bên ngoài đến. Nhất là nhóm người nước ngoài tới này, khuôn mặt đặc biệt khác với người phương Đông, tạo thành khó khăn cho Hàn Đông phân biệt, cho nên là đối tượng trọng điểm để kiểm tra.



Mà trong đó, Calne lại là trọng yếu nhất.



Vương Trung Đỉnh vì thể hiện đại Trung Hoa chúng ta nhiệt tình hiếu khách, đặc biệt an bài cho Calne "phòng kiểm tra riêng". Có thể vừa mát xa vừa kiểm tra đùi, vừa dưỡng da vừa giải trí. Nếu trong quá trình kiểm tra ngủ một giấc, tỉnh lại còn có quà lớn đưa tiễn.



Nhưng là kết quả kiểm tra cũng không khác biệt... Vị trí chỉ định không có bớt.



Vương Trung Đỉnh vẫn chưa yên tâm hỏi: "Thấy rõ ràng không?"



"Từ trên xuống dưới đều một tầng trắng." Nhị Lôi nói.



"Cậu xác định không phải bớt màu trắng chứ?"



Nhị Lôi lau mồ hôi, "Cái này không nằm trong phạm vi năng lực của tôi."



Vương Trung Đỉnh suy nghĩ một lát, hỏi: "Người còn ở đó không?"



"Vẫn luôn ở."



"Tôi tự mình đi xem."



Khi Vương Trung Đỉnh đến, Calne đã ngủ rồi. Bên hông chỉ đắp một cái khăn tắm, các bộ phận còn lại hoàn toàn trần trụi.



Vương Trung Đỉnh đem khăn tắm xốc lên, không khỏi hít vào một hơi.



Ngay cả Nhị Lôi cao lớn ở bên cạnh cũng phải lầm bầm: "Đồ của người nước ngoài quả nhiên danh bất hư truyền ~ "



Vương Trung Đỉnh lãnh lời nói: "Lúc "lên" không hẳn cũng được thế này."



"Không thể nào? Tôi thấy tinh khí Calne thần rất không tồi a, như là có thể tác chiến rất dài."



Vương Trung Đỉnh sâu kín hỏi: "Cậu từng làm qua với hắn sao? Nói giống như thật ~ "



Nhị Lôi vẻ mặt xấu hổ, "Vương tổng, làm sao anh có thể lái đến loại đùa này đây?"



Vương Trung Đỉnh so với hắn còn hỏa lớn hơn, "Tôi mang cậu đến đây, là cho cậu xem cái này sao?!!"



"Tôi chỉ là xúc động, anh xem cái màu sắc kia, dùng qua lâu như vậy còn như vậy... Rõ là sáng ha?"Mặt Vương Trung Đỉnh không chút thay đổi, "Cậu có thể đi ra ngoài."



"A? Không phải mới vừa còn bắt tôi giúp..."



"Không cần." Vương Trung Đỉnh xin miễn, "Ánh mắt không tốt."



"..."




"Ngày gần tết còn ngủ đúng giờ, thời gian biểu của cậu mới có vấn đề đi?" Hàn Đông cười hắc hắc.



Du Minh hừ một tiếng, "Tối hôm qua đi làm gì vậy? Gọi điện thoại một mực không tiếp."



"Dạ điếm tìm muội tử a ~ "



"Đừng nổ, có phải theo Vương tổng khoái hoạt ở đâu không?"



"Cắt ~" Hàn Đông các loại khinh thường, "Bình thường vặn vẹo là đủ rồi, thật vất vả tranh thủ thời gian vài ngày, ai theo y khoái hoạt a?"



"Cậu thật không cùng anh ta ăn tết sao?"



"Tôi không phải nói rồi sao? Tôi chơi còn chơi không đủ đâu, nào có thừa hơi đến nhà bọn họ chộn rộn?"



Du Minh còn muốn hỏi nữa, Hàn Đông trực tiếp cản lại nói: "Tôi phải trở về ngủ."



"Vậy được rồi, hôm khác tán gẫu."



Tay đánh lái của Hàn Đông do dự một chút, vẫn là quay hướng ký túc xá đi.



...



Hôm nay ngày liên hoan của Vương gia, sáng sớm, Vương Trung Đỉnh liền mang theo Tây Tây đến nhà cha mẹ.



Vương lão gia tử ôm Tây Tây không buông tay, Vương Trung Đỉnh thì đi đến phòng cách vách nói chuyện phiếm cùng mẫu thân.



"Cảm giác mấy ngày gần đây tinh thần con không tốt lắm a ~" Vương mụ mụ nói.



Vương Trung Đỉnh thản nhiên trả lời: "Đại khái là do ngủ muộn đi."



"Công ty còn bận rộn như vậy sao?"



"Không bận lắm, mấy người kia chạy show là vì việc tư, công ty bên này không có sắp xếp gì."



"Nghệ sĩ cũng không dễ dàng, giao thừa còn phả bận rộn khắp nơi kiếm tiền."



Vương Trung Đỉnh nói: "Không có biện pháp, thời gian ăn tết là lúc tiền dễ kiếm nhất, ngay cả phim chúc mừng năm mới cũng bán chạy."



"Đúng rồi, cái người tên Hàn Đông trở về chưa?" Vương mụ mụ đột nhiên hỏi.



Vương Trung Đỉnh có chút ngoài ý muốn, "Người như thế nào lại nghĩ đến cậu ấy?"



"Lúc trước bởi vì hắn, con cùng thúc thúc mới xảy ra căng thẳng, ta vốn rất cách ứng người này. Kết quả ngày đó ở trên TV thấy cậu ấy hỗ trợ đẩy xe công vụ, đột nhiên lại cảm thấy đứa nhỏ này rất tốt. Cậu ta không phải ở Bắc Kinh không có thân thích gì sao? Con có thể gọi về nhà ăn một bữa cơm."



Vương Trung Đỉnh bất đắc dĩ cười cười, "Cậu ấy sẽ không chịu đâu."



"Vì cái gì?"



Vương Trung Đỉnh không nói nguyên nhân.



Vương mụ mụ đột nhiên ý thức được gì đó, vội nói: "Ta có thể vì cậu ấy, không mời thúc con đến đây."



"Không riêng gì vấn đề của thúc..."



Vương mụ mụ nhìn ra Vương Trung Đỉnh không muốn đề cập vấn đề này, liền không tiếp tục gặng hỏi.



Chỉ là dặn dò y: "Trong chốc lát thúc đến đây, con nên khiêm tốn một chút. Sắp sang năm mới, đừng gây ra chuyện không thoải mái gì."



"Được rồi, con biết rồi."