Phong Mang

Chương 286 : Mệnh trung tình địch

Ngày đăng: 14:28 18/04/20


Một tuần sau, tiết mục tống nghệ phát sóng, trong một đêm lượng fan Hàn Đông bạo tăng mấy chục vạn, rất nhiều fan sôi nổi của Lý Thượng cũng chuyển sang làm môn hạ của Hàn Đông, mà tấm ảnh tạp chí mạnh mẽ rắn rỏi của Hàn Đông trước quay phim kia lại bị người đào ra, bắt đầu điên chuyển ở trên internet.



Không chỉ có như thế, ngay cả Vương Trung Đỉnh cũng cùng phát hỏa theo.



Đại ngạc giới giải trí trước giờ thần bí điệu thấp, lại trong khi Hàn Đông đang đùa giỡn bán manh, thoải mái cho máy quay phim một nụ cười, nhất thời mê sát cư dân mạng.



(đại ngạc: rùa cá sấu khổng lồ, là động vật ăn thịt. Chắc là chỉ ông lớn có nhiều quyền lực trong giới giải trí)



Hàn Đông chứng kiến lượng fan bạo tăng đều trợn tròn mắt.



Lão tử thời điểm lấy thưởng ảnh đế cũng không thấy các ngươi có phản ứng gì, thay đổi mấy khuôn mặt các ngươi lại đuổi ngược đến đây.



Hơn nữa tất cả bình luận đều là "Ảnh đế, ngài thật ngốc manh a", "Ngài thực là hài hước", "Cả nhà tôi đều bị ngài chọc cười điên rồi"...vân vân.



Hàn Đông nghĩ không ra, "Vì cái gì không ai khen em khốc?"



Vương Trung Đỉnh nói thẳng, "Em cảm thấy hỏi vấn đề này có ý nghĩa sao?" Một kẻ bắt chước mặt thận heo giống đến như vậy, có thể dùng chữ "Khốc"?



Hàn Đông lại dị thường chấp nhất với lộ tuyến cao đại thượng của mình, vừa nghe Vương Trung Đỉnh nói như thế liền nóng nảy.



"Kháo, anh có ý gì? Em đây lúc đó chẳng phải chỉ vì hiệu quả chương trình sao?"



Vương Trung Đỉnh chỉ có thể gật đầu, "Được rồi được rồi, ăn cơm đi."



"Không ăn." Hàn Đông ưỡn cổ ương ngạnh.



Vương Trung Đỉnh véo tai hắn, "Em còn có thể nhăn mặt sao?"



"Tốt xấu cũng là một waner." Hàn Đông hừ hừ nói.



(Waner: tên tuổi lớn, ngôi sao)



Vương Trung Đỉnh dỗ hắn không mất bao nhiêu sức, trực tiếp nắm cằm chạm miệng một cái, Hàn Đông lập tức nhộn nhạo, như chó trụi lông bắt lên người Vương Trung Đỉnh.



Năm trước 《 Trộm Ảnh 》 gặp biến cố bất ngờ, năm nay 《 Trộm Ảnh 2》 cũng không tốt hơn bao nhiêu. Từ lúc Chu Lê xảy ra sự cố, cổ phiếu tập đoàn Trung Đỉnh một đường mất giá, mấy ngày gần đây sau tuyên truyền mạnh mẽ, giá cổ phiếu mới có xu thế đảo ngược.



Dù vậy, áp lực của Vương Trung Đỉnh vẫn là không nhỏ.



Lúc ăn cơm Hàn Đông an ủi: "Không có việc gì, chờ 《 Trộm Ảnh 2》 công chiếu, giá phiếu còn có thể tăng."



"Tôi biết." Vương Trung Đỉnh nói.



Hàn Đông hoàn toàn ngoài dự liệu, "Anh biết?"



"Ân, tôi tin tưởng ánh mắt của em, buôn bán lỗ vốn em tuyệt đối không làm."



Hàn Đông cười hắc hắc, "Chờ em kiếm đủ tiền, mua nhà tặng anh.""Tặng tôi? Sao lại tặng tôi?"



"Anh đem tài sản đều sang tên cho con trai rồi, em phải mua nhà lưu trữ cho anh an dưỡng tuổi già a."



Lời này từ miệng Hàn Đông nói ra phải là bao nhiêu cảm động!



Nếu không có một câu tiếp theo.



"Lúc ngủ trông chừng em chút, em sợ em lại đổi về tên mình."



Vương Trung Đỉnh, "..."



Nguyên Trạch gần đây công việc bề bộn, trời nam đất bắc bay loạn khắp nơi, ngay cả thời gian tìm Hàn Đông báo thù cũng không có.
Nguyên Trạch đáp lại hắn ba chữ.



"Không thể nào."



Bằng vào kinh nghiệm nhiều năm của hắn, đây đều chỉ là đầu tư phương diện tuyên truyền. Một khi nhóm người này đi khỏi rạp chiếu phim, khẳng định nơi chốn đều là tiếng thóa mạ hối hận.



Lái xe còn chưa hết hi vọng, "Nhưng mà hôm qua tôi thấy trên weibo rất nhiều người đi, bọn họ đều nói..."



Nguyên Trạch cắt đứt hắn, hơn nữa lần này trả lời càng ngắn gọn.



"Đợi."



Lái xe đành phải câm miệng lại.



Cảm giác trên xe có chút buồn, Nguyên Trạch liền lay mở cửa kính xe.



Lúc này một lần chiếu đã chấm dứt.



Chỉ có rải rác vài người đi khỏi rạp chiếu phim.



Lái xe thắc mắc, tắc thành như vậy, chẳng lẽ chỉ có mấy người xem này sao?



Nguyên Trạch lạnh xùy một tiếng, "Phỏng chừng lại là nhân viên lẫn lộn thật giả ở bên trong, rạp chiếu phim không phải thường xuyên làm trò này sao?"



Nhưng mà lái xe lại cảm thấy không giống, bởi vì từng người đi ra mặt mày đều hồng hào, tinh thần phấn khởi, thao thao bất tuyệt.



"Quá con mẹ nó rung động tôi, nếu không phải hết tiền, lão tử tuyệt đối phải xem lại một lần."



"Phải a, tôi quả thực phải cúi lạy biên kịch 《 Trộm Ảnh 》 rồi, làm sao người này không sinh ra sớm một chút? Sớm một chút đã sớm cứu vớt dòng phim kịnh dị Trung Quốc rồi."



"..."



Lái xe đã tâm ngứa khó nhịn, vì thế túm đến một người liền hỏi: "Thế nào? Hay không?"



"Phấn khích, rất phấn khích a."



"Tác phẩm kinh điển."



"Không xem hối hận cả đời."



"Khó có thể hình dung, anh xem xem sẽ biết."



"..."



Nguyên Trạch rốt cục nhịn không được mở miệng phản bác một câu.



"Nếu như vậy, làm sao lại chỉ có mấy người?"



"Những người khác đều ở lại bên trong xem lần nữa a, đại khái chỉ có mấy người chúng tôi xem hiểu đi, ha ha ha..."



Nguyên Trạch, "..."



Không biết qua bao lâu, Nguyên Trạch đột nhiên mở miệng: "Vào đi."



"A?" Lái xe kinh ngạc.



"Chính tôi muốn xem, đôi cẩu Nam Nam này có thể vẽ vời ra cái quái gì."