Phong Mang
Chương 310 : Trung đông (1c)
Ngày đăng: 14:28 18/04/20
Tập đoàn Trung Đỉnh nhờ có [ Phong Mang ] này mà ổn định ngồi trên cái ghế công ty giải trí hàng đầu nội địa, Hằng Vũ truyền thông cũng không cam chịu lép vế, cuối tháng ba chính thức niêm yết, ngay ngày đầu tiên giá cổ phiếu liền bạo tăng 168.74%, Thái Bằng làm cổ đông lớn nhất tự nhiên cầm quyền, trải qua ngày tốt đẹp "Ngồi nhìn vạn dặm giang sơn, cười ngắm giai lệ ba ngàn".
Bất quá cái gì cũng có giá của nó, giống như Hàn Đông vậy, thân phận thay đổi cũng khiến Thái Bằng mất đi không ít thời gian cá nhân. Các loại vấn đề cần giải quyết khi niêm yết, thói quen ngày thường phủi tay cho cấp dưới, hiện nay cũng không thể không tự thân vận động. Sau một thời gian dài, ngay cả hán tử cứng cáp như Thái Bằng này cũng có chút ăn không tiêu.
May mà nghệ sĩ nữ trong công ty rất "chăm sóc" gã, hôm nay đưa tới một đĩa DVD, ngày mai đưa tới một đống ảnh nóng, ngày mốt dứt khoát đưa tới một đoạn video khỏa thân, cung cho chủ tịch tiêu khiển giải trí.
Thế nhưng có câu "không chiếm được mới là tốt nhất", Thái Bằng tuy rằng duyên với nữ nhân rất tốt, thế nhưng vẫn không nhịn nổi tâm tư bất chính. Chủ tịch nhà người ta đều đem tâm tư đặt ở trên người nghệ sĩ của mình, gã thì hoàn toàn ngược lại, trên mặt bàn, trong hộp thư, lịch sử tìm kiếm tất cả đều là các loại động thái của đối thủ lớn nhất.
Trợ lý vừa đưa lên trailer phim của một nhất tỷ, Thái Bằng không thèm nhìn một cái, liền chuyển hướng mở ra một tin tức về Hàn Đông. Mẩu tin không đến hai trăm chữ, ước chừng nhìn đến nửa giờ có hơn.
"Tiểu tử này gần đây bận rộn cái gì?"
Trợ lý nói: "Nghe nói qua lại rất thân thiết với Lý Thượng."
"Hắn không đâu liên lạc với cái tên tàn phế kia làm gì?" Thái Bằng nhắc tới Lý Thượng vẫn là đầy vẻ khinh thường.
"Nghe nói Lý Thượng gần đây muốn ghép chân giả, Hàn Đông vì chuyện này mà chạy đông chạy tây."
Thái Bằng hừ một tiếng:"Không có việc gì ăn no rửng mỡ."
Bất quá chưa đầy một lúc, Thái Bằng lại nghĩ đến cái gì, ánh mắt hơi nheo lại.
"Vương Trung Đỉnh có đi cùng hắn không?"
Trợ lý nói:"Hình như không có đi, Vương tổng vốn đã không thích Lý Thượng, như thế nào lại làm gì cho hắn?"
"Bên phía Lý Thượng tiến triển thế nào?"
"Cái này...... Tôi cũng không rõ lắm, có cần hỏi thăm chút không?"
"Nhanh đi."
Sau khi trợ lý đi, Thái Bằng ngửa người tựa trên ghế nhắm mắt nghỉ ngơi, chưa đầy một lúc liền ngủ.
Không biết qua bao lâu, tiếng đập cửa vang lên.
Thái Bằng cố sức đem mí mắt mở ra, hừ nói:"Vào đi."
"Chủ tịch, điều tra ra rồi, Lý Thượng hôm nay sẽ giải phẫu, Hàn Đông vẫn luôn bồi ở bên đó."
"Vương Trung Đỉnh đến không?" Thái Bằng hỏi.Trợ lý lắc đầu:"Không, tôi đã hỏi rồi, Vương tổng hôm nay đi họp."
Cảm giác được Hàn Đông "Đáp lại", cả người Thái Bằng tựa như phát điên rồi, hung hãn đưa đẩy trong miệng Hàn Đông. Sau lại dùng đầu lưỡi thay thế dương v*t, một bên triền miên hôn cùng Hàn Đông, một bên nói tình thoại hỗn loạn.
"Đông Đông, Đại Bảo Bối...... cậu có biết lão tử hiếm lạ cậu bao nhiêu không? Có biết lão tử muốn làm cậu như thế nào không? Lão tử mỗi ngày nằm mơ cũng là cậu......"
Đang kích động, đột nhiên cửa sau bị người đá văng.
Thái Bằng mạnh quay đầu, nhìn thấy gương mặt đáng ghét của Vương Trung Đỉnh.
Nhưng mà ra ngoài dự kiến của gã làVương Trung Đỉnh thấy một màn như vậy lại không có nổi giận, mà là vẻ mặt lạnh lùng.
"Ngươi hiện tại cũng là đang nằm mơ." Vương Trung Đỉnh nói.
Nắm tay Thái Bằng siết chặt đến vang lên kèn kẹt, "Ngươi như thế nào biết lão tử đang nằm mơ?"
Vương Trung Đỉnh thản nhiên trả lời, "Bởi vì nằm mơ ta cũng sẽ đề phòng ngươi."
"Đinh đông --"
Tiếng chuông cửa cuối cùng vẫn là tàn nhẫn vang lên bên tai Thái Bằng, Thái Bằng mở mắt ra, bản thân vẫn đang ngồi ở trước bàn làm việc, chẳng qua đầu đầy mồ hôi, nơi đũng quần gồ lên một khối.
"Chủ tịch, điều tra ra rồi, Lý Thượng đã làm xong phẫu thuật."
Hai con mắt Thái Bằng đỏ rực hung hăng trừng mặt bàn không nói lời nào.
"Chủ tịch?" Trợ lý thử gọi một tiếng.
Thái Bằng nổi giận:"Ngươi con mẹ nó không thể chờ đến tối hãy tiến vào sao?"
"Tối...... Tối nay?"
"Ít nhất để lão tử mắng y mấy câu a!"
Trợ lý nghe thấy giống như lọt vào trong sương mù:"Mắng...... Mắng mấy câu?"
"Cút ra đi!"
"Vâng, vâng, tôi lập tức đi ra ngoài......"
Trợ lý đi khỏi, Thái Bằng hung hăng đập một quyền lên bàn làm việc, mẹ kiếp!!!