Phong Mang
Chương 71 : Đóng cửa
Ngày đăng: 14:24 18/04/20
Hàn Đông đang buồn bực, Nhị Lôi lại gọi điện thoại tới.
"Quần áo mới đã chuẩn bị xong, có thời gian đến đây thử chút."
"Được, biết rồi."
Cúp điện thoại, Hàn Đông hướng Du Minh hỏi: "Ngày mốt có một nghi thức ký hợp đồng, cậu tham gia không?"
"Hôm đó tôi có việc." Du Minh nói.
Hàn Đông nghĩ không ra, "Cậu có thể có việc gì a? Suốt ngày đi ra đi vào, cả ngày trốn ở trong phòng có ý gì? Cậu đã vào nghề này, phải có dũng khí đẩy mạnh hoạt động của bản thân. Cậu nói xem cậu vốn đã không có gì đặc sắc, nếu không thừa dịp này lộ diện công khai, trông cậy vào người khác tự tìm đến cậu a?"
Du Minh bất vi sở động (không phản ứng), tiếp tục ăn bánh của mình.
"Cậu không phải là không được mời chứ? Cậu nếu không được mời, tôi nói với Vương Trung Đỉnh một tiếng, bắt anh ta phê thiệp mời cho cậu."
"Không cần." Du Minh nói.
Hàn Đông thế nhưng cũng có ngày bị người khác bức cấp, "Cậu rốt cuộc có phải ký tên cho Tiêu tỷ không a?"
Du Minh gật gật đầu.
"Vậy sao chị ta mặc kệ cậu?"
Du Minh nói không đầu không đuôi: "Đại khái là bận rộn."
"Bận? Bận ai? Bận trương Tinh Hồ a? Cậu nhìn người ta, lại nhìn lại mình đi. Trương Tinh Hồ so với cậu mạnh hơn chỗ nào? Không phải chính là nói ngọt là xong việc sao? Cậu nếu có một nửa EQ của cậu ta, sao đến nỗi đáng lo như bây giờ?"
"Tôi EQ tiếp tục thấp hơn nữa, cũng có sẵn giường."
Hàn Đông bị chọc thẳng đến cột sống, nháy mắt đập bàn dựng lên, "Có tin tôi ăn hết thịt của cậu không?"
Một phen làm ầm ĩ bữa sáng xong, Hàn Đông đi đến chỗ Nhị Lôi.
"Bộ này đi, mặc vào thử xem."
Hàn Đông vốn tưởng rằng Vương Trung Đỉnh sẽ chuẩn bị cho hắn một thân chính trang, mặc vào đến thực MAN, kết quả nhận được một bộ triều phục, vô luận là nguyên nước nguyên vị phong cách phục cổ, hay là thiết kế cách tân, Hàn Đông đều vô cùng thích. Nhất là độ vừa vặn tinh chuẩn, thật sự làm cho người ta khó có thể kháng cự.
(Chính trang: lễ phục nghiêm túc
Triều phục: trạng phục theo xu hướng hiện đại)
"Anh khoan hãy nói... con mắt Vương Trung Đỉnh thật không tồi." Hàn Đông không thể không thừa nhận.
"Bỏ đi! Thiếu nói với tôi loại khách sáo này, tới đây bao lâu rồi?" Lý Thượng lại đưa cho Hàn Đông một điếu thuốc.
Hàn Đông bấm tay cân nhắc, "Nhớ không rõ lắm, một tháng đi."
"Vẫn là vô tâm vô phế như vậy!" Lý Thượng trêu chọc một câu.
Hàn Đông đầy vô tình cười cười, "Vốn là hạt hỗn (mèo mù vớ cá rán), nhớ rõ ràng như vậy để làm gì?"
"Sao có thể là hạt hỗn đây? Tốt xấu đã ngồi xổm năm năm ở cửa Bắc Ảnh, chịu đến phần này qua bao nhiêu không dễ dàng a! Cậu đến lúc này, cũng coi như giúp tôi giải tỏa một khúc mắc, bằng không làm gì cũng đều nghĩ đến cậu." Lý Thượng nói đích thực giống như thật có chuyện như vậy.
Hàn Đông cười cười, không nói gì.
"Đúng rồi, cậu ký hợp đồng chưa?" Lý Thượng rốt cục hỏi.
Hàn Đông dù cà lơ phất phơ thế nào, đại sự vẫn biết đúng mực.
"Chưa ký tên a, làm sao vậy?"
Lý Thượng vẻ mặt nhiệt tâm, "Vừa hay tôi quen một người đại diện, quan hệ cũng không tệ lắm, anh ta hiện tại trong tay đã dẫn theo hai người, nếu cậu muốn, tôi có thể giúp cậu liên hệ."
Hàn Đông oán thầm: ta mẹ nó nếu theo hắn, còn không cho ngươi đen chết a?
"Tôi không muốn ký tên, giống như giấy bán, có gì tốt? Tôi hiện tại chỉ hi vọng trực tiếp theo đoàn phim ký tên, không diễn chính là một thân tự do." Hàn Đông nói.
Lý Thượng gật gật đầu, "Như vậy không tồi."
Đang nói, Du Minh từ phòng Hàn Đông đi ra.
Lý Thượng nhìn thấy Du Minh, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc. Sau khi Du Minh đi vào phòng, Lý Thượng còn theo dõi hắn như cả đời không còn cơ hội.
"Làm sao vậy?" Hàn Đông hỏi.
Lý Thượng lúc này mới phục hồi tinh thần, "Không sao, tôi lát nữa còn có việc, không ở lại với cậu được rồi."
"Được, hôm nào lại tán gẫu." Hàn Đông phất phất tay.
Trước khi ra cửa, Lý Thượng lại đưa mắt nhìn vào phòng Du Minh, quay đầu lại lầu bầu nói: "Kỳ quái, Du Minh sao lại ở nơi này?"
Trở lại xe, Lý Thượng hướng trợ lý nói: "Giúp tôi tra thử, ngoài Hàn Đông cùng Du Minh, còn có ai ở đây? Bọn họ ký hợp đồng với người đại diện nào."
"Được, không thành vấn đề."