Phong Mang
Chương 73 : Khiến cho hắn không còn đường nào để đi
Ngày đăng: 14:24 18/04/20
Xe đang đi trên đường, Hàn Đông lấy ra một chiếc điện thoại, không coi ai ra gì ngồi chơi trò chơi. Di động này quả thực là dựa theo tính tình của hắn thiết kế, tốc độ rùa bò kia khiến Vương Trung Đỉnh ngồi bên cạnh sốt ruột đến nhìn không được.
"Đưa đây." Vương Trung Đỉnh nói.
Hàn Đông vẻ mặt đề phòng, "Để làm gì?" Muốn nhìn lén ảnh của tôi a?
Vương Trung Đỉnh không giải thích, một tay đoạt lấy di động Hàn Đông, xóa bỏ dữ liệu bên trong cùng với ảnh chụp, sau đó mở kính xe, chuẩn xác ném lên xe rác đang chạy đối diện.
Hàn Đông nếu có chịu thiệt chính là chịu thiệt ở tốc độ phản ứng, chờ đến khi hắn muốn ngăn cản, di động đã bay ra ngoài rồi.
"Tại sao ném điện thoại của tôi?"
Vương Trung Đỉnh không trực tiếp trả lời: "Công ty sẽ trang bị máy mới cho cậu, số điện thoại mới."
"Vậy cũng không cần phải ném a, anh phát tôi cái mới, tôi có thể đem cái cũ bán a!"
"Tôi sợ cậu đem cái mới bán."
Hàn Đông bất đắc dĩ xoa mặt một phen, được rồi, coi như anh hiểu tôi...
Một lát sau, Vương Trung Đỉnh lại lấy ví ra, từ bên trong rút ra hơn mười tờ hồng phiếu đưa tới trước mặt Hàn Đông, "Đây là trợ cấp thêm hàng tháng cho cậu, cầm đi."
Hàn Đông hỏi: "Cái này tính là công ty phát hay là cá nhân anh cho đây?"
Phùng Tuấn thay Hàn Đông trả lời vấn đề này, "Công ty đối xử bình đẳng với tất cả người mới, không ai có thể hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt, sau này loại này vấn đề không cần hỏi lại nữa."
"Nếu như vậy, anh có thể cho tôi thêm chút thịt không?" Hàn Đông cố dẹp bỏ mặt mũi.
Vương Trung Đỉnh nhất thời không kịp phản ứng, "Thịt gì?"
"Ngày đó ở văn phòng anh ăn trúng thịt hộp kia, tôi cảm thấy đặc biệt ngon."
Hàn Đông nói xong câu này, bị vị đang lái xe phía trước cùng vị ngồi ở ghế lái phụ hai người đồng thời kinh ngạc, ở văn phòng ăn trúng? Vương tổng khi nào lại cũng cho phép người khác vào văn phòng của mình ăn cái gì?
"Thịt không được." Vương Trung Đỉnh trực tiếp cự tuyệt.
Hàn Đông chưa từ bỏ ý định, "Vì sao không được?"
Du Minh lại một lần nữa mở miệng cười nham hiểm.
"Tôi phát hiện tiểu tử cậu không chỉ có độc miệng, còn cười rất xấu..." Hàn Đông oán hận nhìn hắn, "Đừng nói mấy thứ vô dụng nữa, mau chóng giúp tôi nghĩ xem, làm thế nào khiến một người đang yêu thích biến thành chán ghét tôi?"
Du Minh nói: "Tôi cảm thấy cậu có thể thay đổi lối suy nghĩ."
"Thay đổi?" Hàn Đông không rõ.
Du Minh giải thích nói: "Nếu một người thích cậu, có khả năng chính là thích khuyết điểm của cậu."
"Vì sao?"
Bởi vì cậu căn bản không có ưu điểm... Đương nhiên Du Minh không thể nói như vậy, chỉ có thể uyển chuyển biểu đạt, "Đoán thôi."
Hàn Đông cẩn thận nghĩ nghĩ, có vẻ như có loại khả năng này a... Ta đây lúc biểu diễn nhược điểm quả thật hiệu quả rất nhỏ, chẳng lẽ thật sự là phương châm của mình xảy ra vấn đề?
"Nói chút ưu điểm của cậu đi." Du Minh thật sự nghĩ không ra.
"Tôi có thể bắn một lần xong không mềm xuống mà hình thành liên kích, còn có thể bắt JJ ở trang thái cương tự đong đưa, tựa như vòi voi, hoàn toàn không cần dùng tay, chỉ cần dựa vào ý niệm, cậu muốn xem chút không?"
Du Minh đen mặt, "Bỏ đi, cậu vẫn là nói thử khuyết điểm đi."
"Cậu đây không phải muốn làm khó người ta sao?" Hàn Đông trầm tư suy nghĩ một lúc rốt cục mở miệng, "Khuyết điểm của tôi sao... Thì là bộ dạng quá đẹp trai."
Du Minh vốn định nói một câu đừng giỡn, kết quả giật mình phát hiện Hàn Đông là thật lòng.
"Tôi biết rồi, chính là ở chỗ khuôn mặt này gây ra họa!" Hàn Đông ra vẻ thông suốt, "Tôi cho cậu biết, tôi chính là người như thế. Nếu là một nữ nhân bộ dạng đặc biệt xinh đẹp, hắn chính là dù mặt dính phân ta vẫn như cũ yêu nàng."
Du Minh, "... Vậy cậu muốn thế nào? Chẳng lẽ còn muốn huỷ dung?"
"Không cần, tôi còn có một tuyệt kỹ chưa nói cho cậu biết —— vua lạn mặt! Tôi có thể liên tiếp bày ra 10 mặt quỷ vặn vẹo, cam đoan hù chết cậu!" Hàn Đông nói xong liền dựng cổ áo môt cái.
Du Minh quả nhiên nhảy dựng lên một thước có hơn.
"Biến, cách tôi xa một chút."
"Ha ha ha ha ha..."