Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản
Chương 120 : Lại lừa người
Ngày đăng: 12:18 19/04/20
Tươi cười trên mặt Đoàn Chính Trung đột nhiên trở nên đáng sợ, âm trầm lạnh lùng nói: “Bây giờ, nàng không sợ ta giết người diệt khẩu sao?”
Thân thể Cầu Mộ Quân cứng, mở to mắt nhìn hắn. “Chàng...”
Trên tay hắn đột nhiên xuất hiện một cây ngân châm, lướt qua mặt nàng, chậm rãi chuyển qua cổ họng nàng, lạnh lùng nói:“Nàng nên biết, chỉ có người chết mới có thể vĩnh viễn giữ bí mật. Châm này có tẩm kịch độc, chỉ cần châm xuyên qua da một chút, cho dù là một con trâu cũng không chịu được.”
“Không...... Chàng không thể...... Chàng không sợ ta đã đem chuyện này nói cho những người khác sao?” Cầu Mộ Quân khiêu khích nói.
“Không, ta không sợ.” Đoàn Chính Trung đắc ý nói:“Nàng không có khả năng nói cho người khác, không có khả năng đẩy người nàng yêu vào nguy hiểm.”
“Ngươi......” Cầu Mộ Quân nhìn hắn nói không ra lời, ý cười trong mắt hắn thật vô tình, làm cho người ta phát lạnh. Đoàn Chính Trung chầm chậm đưa tay, chỉ cần nhẹ nhàng dùng chút lực, sẽ đâm vào cổ nàng. Nàng cứng ngắc nằm ở dưới thân hắn, trong mắt dần dần ướt. Sau đó, hắn thở dài một hơi.
“Biết sợ, còn muốn lao vào nguy hiểm.” Đoàn Chính Trung nhìn nàng, có loại ý tứ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Cầu Mộ Quân sửng sốt trong chốc lát, sau đó dùng lực đánh hắn nói:“Chàng lừa ta, lại lừa ta, sao lại thích lừa người ta như vậy, thích giả vờ như vậy, sao chàng không đi làm con hát đi!”
Đoàn Chính Trung cười rộ lên, ném ngân châm, bắt lấy hai tay của nàng, hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng.
Cầu Mộ Quân đẩy hắn nói:“Chàng đừng chạm vào ta, kẻ lừa đảo!”
“Mộ Quân......”
“Chàng đi đi! Ta không muốn để ý đến chàng nữa!”
“Được rồi, đừng náo loạn.”
“Là ta náo loạn sao? Là chàng đùa giỡn ta trước!”
“Còn làm loạn nữa ta lại đến, cho nàng đi ra ngoài, ai ai cũng biết nàng vừa làm cái gì.”
“Chàng...... Hừ!” Cầu Mộ Quân nghiêng đầu đi, tức giận hơi hơi bĩu môi.
“Mộ Quân......” Hắn nhẹ nhàng gọi tên nàng.
“Hôn chưa?” Ngữ khí Đoàn Chính Trung càng ngày càng không tốt.
Lần này Cầu Mộ Quân nhẹ giọng nói:“Chính là...... Rất nhẹ, rất nhanh chạm một chút thôi.”
“Nếu không nàng còn muốn thế nào?” Đoàn Chính Trung tức giận nói.
“Ta...... Ai cho chàng đối xử với ta như vậy? Đúng rồi!” Cầu Mộ Quân đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn hỏi:“Vì sao chàng bỏ ta?”
“Bởi vì nàng không phải tấm thân toàn bích.”
“Chàng vô lại, người kia rõ ràng chính là chính chàng, chẳng lẽ chàng muốn ta mỗi lần cùng chàng đều là tấm thân xử nữ sao? Ta cũng không phải yêu quái!” Cầu Mộ Quân tức giận nói.
“Nàng có chứng cớ gì chứng minh người kia là ta sao?” Đoàn Chính Trung nghiêm túc nói.
“Chàng......” Cầu Mộ Quân bị hắn làm tức giận đến không nói nên lời
Đoàn Chính Trung kề sát vào nàng nói:“Nhớ kỹ, người kia không phải ta, là người nàng không biết. Còn có, hôm nay nàng chỉ đến uống trà mà thôi, không gặp ai cả.”
Cầu Mộ Quân ngừng một chút, mở miệng nói:“Vậy chàng trước thừa nhận người kia là chàng, là chàng thừa dịp ta bị chuốc thuốc cường bạo ta.”
“Ta không có.”
“Chàng có, chàng phải thừa nhận!”
“Ta đâu có cường bạo nàng, ngày đó là nàng thực vội cùng muốn ta.” Đoàn Chính Trung bình tĩnh nói.
“Chàng nói bậy, ta không có, chính chàng cường bạo ta, là tên háo sắc, vô sỉ!” Cầu Mộ Quân tức giận nói.
“Được, ta thừa nhận. Ta che mặt, cường bạo...... Phu nhân của ta, sau đó còn vô sỉ nói nàng là người đàn bà dâm đãng bị nam nhân khác dùng qua, bỏ nàng. Phu nhân ta thật ra là nữ nhân trinh tiết, tuy rằng nếu từ đầu ta không phái người theo dõi nàng, nàng đã bị một người khác cường bạo.”
“Chàng...... Quên đi, vậy vì sao chàng vô sỉ bỏ ta?” Cầu Mộ Quân đối với lời tự bạch của hắn miễn cưỡng vừa lòng, lại tiếp tục hỏi vấn đề khác.