Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản

Chương 144 : Sự việc phát sinh

Ngày đăng: 12:18 19/04/20


Editor: mèomỡ



Thích Ngọc Lâm tuy rằng cũng uống nhưng vì tửu lượng tốt nên mặt còn chưa đỏ khí cũng không suyễn. Hai người kia thì thực sự đã say rồi. Cầu Mộ Quân nhìn Liễu Vấn Bạch, ý bảo hắn nghĩ cách đưa Sanh Dung hồi cung nhưng Liễu Vấn Bạch lại vẫn không nhìn nàng.



Sanh Dung đang uống, đột nhiên đứng lên nói:“Ta muốn giết hắn, ta muốn chém đầu cả nhà hắn!”



Liễu Vấn Bạch ấn nàng ngồi xuống, nàng lại cầm lấy bầu rượu chạy đến lan can la to: “Chém cả nhà, ta muốn chém đầu cả nhà hắn! Không! Ta muốn thiến hắn, khiến cho hắn không sinh con được, mỗi ngày hầu hạ ta!” Nói xong, muốn nhảy từ trên lan can xuống.



Liễu Vấn Bạch giữ chặt nàng nói:“Không đi từ chỗ này xuống được, phải đi bằng cầu thang, trở về rồi chém đầu cả nhà hắn.”



“Được, mau, mau, ta muốn trở về! Ta muốn trở về giết hắn, không! Thiến hắn!”



Cầu Mộ Quân thấy có cơ hội mang Sanh Dung đi, thở phào nhẹ nhõm một hơi, vội giúp Liễu Vấn Bạch dìu Sanh Dung xuống lầu. “Khoan, sao ngươi lại lấy mất cốc của ta, đưa cho ta, đưa cho ta......” Thích Vi chạy tới, muốn lấy bầu rượu của nàng.



“Đây là của ta......” Sanh Dung không cho, Thích Vi lại càng muốn lấy, hai người loạng choạng ngã xuống đất tranh nhau bầu rượu.



Cầu Mộ Quân lại đi dìu Thích Vi, nói với Thích Ngọc Lâm:“Ngươi mau đỡ Vi Vi về nhà, thật đúng là, muốn để cho các nàng say ngã ở đây sao?”



Thích Ngọc Lâm lúc này mới có phản ứng, đứng dậy đỡ lấy Thích Vi nói:“Cha cũng sắp về rồi, chúng ta về thôi, về rồi lại uống.”



“Không được, muội muốn uống ở đây, muội muốn uống!” Thích Vi còn giãy dụa muốn đi cướp bầu rượu của Sanh Dung, Thích Ngọc Lâm vừa kéo nàng xuống lầu, vừa nói:“Trong phòng huynh có rượu, ngon hơn rượu nơi này, huynh đưa muội đi uống, chúng ta cùng nhau uống.”



Sanh Dung cũng nói:“Nhanh lên, ta muốn xuống, ta muốn đi thiến hắn làm thái giám!”
“Theo như ngươi nói, vậy Vương Tử Đột Quyết thực sự có thể là bị Thích nhị công tử giết. Tại kinh thành, người Thích gia còn có thể sợ ai? Còn có ai không dám đụng?”



“Nhưng lần này không giống, người đó là vương tử Đột Quyết, nghe nói đại điện hạ Đột Quyết đã tuyên bố, không giao hung thủ ra, không lấy mạng đền mạng, quyết không bỏ qua việc này!”



“Không khéo sẽ có chiến tranh?”



“Cũng có thể.”



“Nếu thật sự là do Thích nhị công tử giết, Hoàng Thượng sẽ trừng phạt Thích gia sao?”



“Không biết, đều là suy đoán thôi, ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”



“A, tiểu thư mời vào trong!” Tiểu nhị tiến lại nói.



“Đó không phải là Cầu đại tiểu thư sao?” Những người vừa rồi đang bàn tán chuyện đánh nhau đều quay đầu lại nhìn Cầu Mộ Quân. Người đó vừa nói, những người khác đều nhìn về phía này. Cầu Mộ Quân vội rời đi.



Ở cửa nghe không được đầy đủ lắm, những cũng đủ để cho nàng bất ngờ. Nhị vương tử Đột Quyết đã chết, Thích Ngọc Lâm hôm kia đánh hắn bị nghi ngờ.



Cầu Mộ Quân nhất thời hoang mang lo sợ, muốn đến Thích gia, nhưng lại cảm thấy quá đường đột, muốn biết rõ tình huống nhưng không dám hỏi người ngoài. Huống hồ trải qua nhiều chuyện như vậy, rất nhiều người nhận ra nàng. Nàng không dám tiếp tục ở bên ngoài, nghĩ tới nghĩ lui lại chạy về nhà.



Đúng rồi, vương tử Đột Quyết chết, quan hệ đến quốc sự hai nước, chuyện lớn như vậy quan viên triều đình chắc chắn đều biết. Bây giờ nàng không thể đi gặp Đoàn Chính Trung, nhưng có thể đi hỏi cha. Chân cha tuy rằng vẫn không thể đi, nhưng mỗi ngày vẫn quan tâm chuyện triều đình, cũng sẽ có bằng hữu tới thương lượng một số việc với ông, chuyện lớn như vậy, cha nhất định sẽ biết!