Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản
Chương 167 : Mưu kế của Thích Tĩnh
Ngày đăng: 12:18 19/04/20
Editor: mèomỡ
“Đại phu là có người sai khiến. Người nọ có lẽ đã nghi ngờ chuyện hắn là thái giám giả, lại muốn do thám quan hệ thật sự của vợ chồng các ngươi. Cho nên sai đại phu đến nói cô có thai. Cô nghĩ mà xem, nếu Đoàn Chính Trung không chuẩn bị trước, không ăn thuốc khống chế sinh dục, hắn sẽ thế nào?”
"Sẽ cho rằng ta thật sự mang thai, vậy thì......" Mặt Cầu Mộ Quân lập tức trắng bệch, nếu như vậy, Đoàn Chính Trung chắc chắn sẽ giết đại phu diệt khẩu, vậy thì, kẻ đứng đằng sau điều khiển đại phu nói dối sẽ biết Đoàn Chính Trung là thái giám giả.
Là ai? Đoàn Chính Trung giả vờ giống như vậy, là ai nghi ngờ hắn?
Khó trách, khó trách hắn lại làm như vậy. Thử nghĩ, theo tính cách của Đoàn đại tổng quản, nếu hắn biết nàng mang thai, nhất định sẽ tức giận, sẽ hỏi đứa bé là của ai, sẽ nghĩ tới Thích gia, tưởng Thích Ngọc Lâm nhân cơ hội chen chân. Nên mới cho nàng tội danh như vậy, cho nên...... hành động ngày đó của hắn không phải chuyện Đoàn Chính Trung thực sự muốn làm, mà do hắn biết nàng không mang thai, cho nên hắn không sợ. Có lẽ cha xuất hiện đã nằm trong tính toán của hắn, hắn biết cha biết nàng xảy ra chuyện nhất định sẽ đến, nên tin tưởng nàng, yêu cầu đại phu xác nhận lại một lần, như vậy, có thể tẩy sạch mọi chuyện.
"Suy nghĩ cẩn thận, cho nên, này...... Nên đến chỗ nào ngủ thì đến chỗ đó ngủ, hầu hạ hắn cho tốt, đó coi như là chuyện công đức nhất đấy, cứu rất nhiều dân chúng cực khổ."
Cầu Mộ Quân á khẩu, Liễu Vấn Bạch cười cười, cuối cùng nói: "Được rồi, đi đi, miễn cho hắn biết lại nói ta quyến rũ vợ hắn, những lời hôm nay ta nói cho cô ngàn vạn đừng nói cho hắn nhé, bằng không hắn lại đánh ta."
Cầu Mộ Quân gật gật đầu.
Liễu Vấn Bạch đang chuẩn bị đi, Cầu Mộ Quân hỏi: "Đúng rồi, ngươi còn chưa nói vì sao hắn lại đánh ngươi! "
"Ta nói, hắn đang bất mãn ta lại ăn nói tùy tiện chọc hắn, hắn liền vung một quyền, chính là như vậy đấy."
"Ngươi gạt ta......" Cầu Mộ Quân nói, hắn đã sớm ra khỏi cửa phòng, chạy nhanh như bay.
Cầu Mộ Quân chậm rãi ngồi xuống.
Thích Tĩnh nói: "Thần sao dám lấy giấc mơ đến lừa gạt Hoàng thượng? Hoàn toàn chính xác."
Hoàng thượng vội hỏi: "Vậy hạt sen từ trên trời rơi xuống giờ đang ở nơi nào? "
Thích Tĩnh nói: "Thần nghe tiên hạc nói như vậy, thần cũng vội hỏi. Tiên hạc nói nàng ở trên trời xem qua, dường như ở kinh thành có một nơi tên là ‘Oanh Thanh Trì ’. Một ngày trên trời, một năm dưới hạ giới, hạt sen chỉ sợ là rơi xuống lúc ‘Oanh Thanh Trì ’ bắt đầu được xây dựng, bây giờ khẳng định đã được xây xong vài năm rồi, ngay tại bên trong tường phía đông ‘ Oanh Thanh Trì ’."
Hoàng thượng nhìn Đoàn Chính Trung vội nói: "Mau, mau phái người đi tìm xem, ‘Oanh Thanh Trì’ ở nơi nào? "
Đoàn Chính Trung chậm rãi nói: "Hoàng thượng, bể trong phủ nô tài, đúng là tên ‘ Oanh Thanh Trì ’, không biết có phải không."
Thích Tĩnh kinh hãi nói: "Như thế thật tốt quá, không cần đi tìm, Hoàng thượng, không bằng thần lập tức dẫn người đến phủ Đoàn tổng quản, lấy hạt sen kia ra. Dù cho là thần nằm mơ lung tung, hay thực sự là tiên hạc hiển linh, đi xem mới rõ."
Hoàng thượng gật đầu nói: "Chính Trung, vậy ngươi dẫn Thích ái khanh đến phủ ngươi nhìn xem."
"Dạ, hoàng thượng." Đoàn Chính Trung đứng dậy nói.
Đoàn Chính Trung quay đầu lại, Thích Tĩnh mỉm cười với hắn.
Đoàn Chính Trung, Thích Tĩnh, còn có Thích Sóc Ly, mang theo 30 cấm quân, cùng nhau vào Đoàn phủ.
Cầu Mộ Quân còn ở trong phòng rối rắm không biết làm thế nào vừa không mất mặt, vừa có thể chuyển về, Linh Lan vội vội vàng vàng chạy tới.