Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản
Chương 168 : Ngoài ý muốn
Ngày đăng: 12:18 19/04/20
Cầu Mộ Quân còn ở trong phòng rối rắm không biết làm thế nào để vừa không mất mặt, vừa có thể chuyển về, Linh Lan vội vội vàng vàng chạy tới.
"Phu nhân, không biết xảy ra chuyện gì, lão gia mang theo rất nhiều binh lính cầm đao vào trong phủ rồi!"
Cầu Mộ Quân ngẩn người, nói: "Ngươi không nhìn lầm chứ? Quả thật là lão gia mang theo người vào trong phủ sao?"
Linh Lan vội gật đầu nói: "Nô tì thấy rõ ràng, lão gia đi phía trước, bên cạnh hình như còn có hai người."
Cầu Mộ Quân ném quyển sách trên tay, vội vàng chạy ra cửa.
Mới đi vài bước, đã thấy một đại đội người đi vào trong viện khiến nàng kinh ngạc, đến gần một chút, quả nhiên là Đoàn Chính Trung, nhưng bên cạnh hắn lại là Thích Tĩnh cùng Thích Sóc Ly. Sao hắn lại đi cùng hai người kia?
Chỉ thấy đại đội vẫn đi tiếp, cuối cùng đứng trước cửa Oanh Thanh Trì
Suy nghĩ một lát, nàng cũng đi tới.
Thích Tĩnh ngẩng đầu nhìn thấy mấy chữ "Oanh Thanh Trì ", nói: "Ai nha, thật đúng là ở phủ Đoàn tổng quản, xem giấc mơ đó quả nhiên là gặp được tiên nhân chỉ điểm, vì long thể của Hoàng thượng, nhất định phải kiểm tra cho kĩ." Nói xong, hắn quay đầu nói: "Đoàn tổng quản, lát nữa phải đập bể, ngươi tính kĩ một chút, về sau sửa lại, chỉ cần nói một tiếng, phí dụng lão phu sẽ chịu."
Đoàn Chính Trung cười nhẹ: "Sửa hay không là chuyện sau này, chỉ mong đại nhân thật có thể tìm được."
Cầu Mộ Quân đi tới, hỏi: "Lão gia, sao vậy? "
Đoàn Chính Trung coi như không thấy nàng, nói với Thích Tĩnh: "Thích đại nhân, mời."
"Vậy lão phu đắc tội rồi." Nói xong, Thích Tĩnh cùng Thích Sóc Ly mang theo cấm quân tiến vào.
Cầu Mộ Quân hoảng hốt, nghiêng đầu nhìn bộ dáng trấn tĩnh của Đoàn Chính Trung, cũng muốn để cho mình bình tĩnh lại, nhưng cố thế nào cũng không làm được.
Tiền trong đó, nàng không biết có bao nhiêu, từ trước đến nay chưa thấy qua nhiều hoàng kim châu báu như vậy, ngay cả chữ số đại khái nàng cũng không đoán ra, chỉ biết là rất nhiều rất nhiều.
Đoàn Chính Trung đưa đao trả cho Thích Sóc Ly, nói: “Đao của ngươi."
Thích Sóc Ly kinh ngạc nhìn hắn, chầm chậm đưa tay ra nhận lại đao, dường như còn chưa phản ứng kịp
Thích Tĩnh xông lên đoạt đao trong tay Thích Sóc Ly, vung đao chém về núi vàng phía khác, lại chặt đứt cả đống, dùng vỏ đao, cũng có thể tạo ra một vết đứt"
Giả, tất cả đều là giả, nhưng châu báu trên đất này nhìn thế nào cũng thấy là hàng quý.
Thích Tĩnh thất vọng thẹn quá bèn quát to: “Vì sao ngươi lại làm vàng giả để trong phòng”
Đoàn Chính Trung nói: "Thích đại nhân không thấy là trong phòng phát ra ánh sáng màu vàng rất đẹp mắt sao? "
"Ngươi…" Thích Tĩnh nổi giận đùng đùng đi ra ngoài, Thích Sóc Ly cũng đi theo hắn
Đoàn Chính Trung hỏi: "Thích đại nhân không tìm hạt sen sao?”
Thích Tĩnh quay đầu lại "Hừ" một tiếng rồi đi luôn.
Cầu Mộ Quân lại không nhìn thấu Đoàn Chính Trung rồi
Đừng nói cha con Thích Tĩnh, ngay cả nàng cũng vô cùng kinh ngạc
Cả phòng hoàng kim thần bí lại là giả, sao có thể? Chẳng lẽ hắn biết pháp thuật, biết Thích Tĩnh muốn tới, liền thi triển pháp thật thay đổi? Chẳng lẽ hắn đã sớm biết sẽ có người đến?
Nghĩ không ra, thật sự nghĩ không ra.
Lúc này, Đoàn Chính Trung nói: "Ta tiến cung." Nói xong, liền đi tới cổng. Nàng nhìn bóng lưng của hắn, nhất thời có chút xót xa. Nàng không biết hắn đang làm cái gì, nhưng lại biết, lúc nào hắn cũng sống trong nguy hiểm.