Phu Thê Nhà Nghèo

Chương 118 : Động Bàn Tơ

Ngày đăng: 13:15 30/04/20


Edit: Sahara



Mãi cho đến giữa trưa, Lý Ỷ La mới mở to mắt. Sau khi thức dậy, Lý Ỷ La cảm thấy cả người như bị xe ngựa nghiền qua.



"Ỷ La, nàng dậy rồi?" Tần Chung nằm nghiêng, chống đầu thản nhiên ngắm nương tử, vừa thấy Lý Ỷ La thức liền hỏi.



Lý Ỷ La trừng mắt với Tần Chung một cái: "Chàng có hiểu cái gì gọi là "Tế thủy trường lưu"* không hả?"



(*ý nghĩa: dòng suối nhỏ chảy dài. Ám chỉ: tình yêu không nên chớp nhoáng mà phải chú trọng lâu dài.)



Tần Chung cười đắc ý: "Ta rất tế thủy trường lưu mà, nếu không phải tối qua nàng đánh ngất ta....."



Lý Ỷ La kêu rên một tiếng: "Xem ra đúng là ta đã nuôi chàng tốt quá rồi!" Nàng vừa cử động đã nhíu mày.



Tần Chung vội đỡ Lý Ỷ La: "Dựa vào ta, ta bế nàng đi tắm!" Nói xong, Tần Chung lập tức đứng dậy bế bổng Lý Ỷ La lên, dáng vẻ trần trụi của Lý Ỷ La làm cho ánh mắt Tần Chung trở nên sâu thẳm.



Lý Ỷ La che mắt Tần Chung lại: "Nghĩ cũng đừng nghĩ!" Thêm một lần nữa thì cái mạng nàng cũng không còn.



Tần Chung vội gật đầu, thả Lý Ỷ La vào thùng tắm gỗ.



Làn nước ấm áp làm Lý Ỷ La thoải mái ưm hưm một tiếng, Tần Chung nghe xong lại hơi ngo ngoe rục rịch.



Lý Ỷ La duỗi tay chọt thẳng vào trán Tần Chung: "Tướng công, không thấy thì không biết, bản lĩnh chàng cũng lớn thật."



Khóe miệng Tần Chung không kiềm được mà cong lên, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng giọng nói vẫn không che giấu được vẻ đắc ý: "Cũng bình thường!" Tần Chung duỗi tay vào trong nước, thong thả mò đến eo Lý Ỷ La giúp nàng xoa bóp.



Lý Ỷ La thoải mái tựa đầu vào vai Tần Chung: "Tướng công, tối qua chàng vất vả rồi, chân có mỏi không?"



Sống lưng Tần Chung đột nhiên căng chặt, vội vã lắc lắc đầu: "Sao lại mỏi được?" Nói vậy nhưng hai chân đang ngồi xổm dưới đất lại hơi run run.




Tần Chung vội vã gật đầu: "Ta sẽ có chừng mực!"



Tới sau nửa đêm, Lý Ỷ La hận không thể cho mình một bạt tai, nàng đã nói lời của đàn ông lúc ở trên giường là không đáng tin rồi mà. Lý Ỷ La bị lăn qua lộn lại như cái bánh tráng, nàng thở hồng hộc: "Không.... Không được...."



Tần Chung hôn lên trán Lý Ỷ La, không nói câu nào tiếp tục hự hự, ý đồ dùng hành động làm Lý Ỷ La trầm luân.



Lý Ỷ La a một tiếng, lại giơ tay chặt xuống, Tần Chung trực tiếp ngã xuống người nàng. Lý Ỷ La đẩy Tần Chung qua một bên, cuối cùng đã có thể nghỉ ngơi!



Tần Chung từ kẻ không biết gì chợt được nếm mùi ngon ngọt, mấy ngày sau đó hắn điều chỉnh lại cường độ, cơ hồ mỗi đêm đều phải quấn lấy Lý Ỷ La, cho dù kết quả cuối cùng đều là bị đánh ngất, nhưng cũng không ngăn cản được tấm lòng nhiệt huyết quyết tiến không lùi của Tần Chung.



Khiến Tần mẫu nhìn không vừa mắt chính là ngày nào cũng đến trưa thì cả hai mới dậy, lỡ truyền ra ngoài thì còn giống cái gì nữa.



Tần mẫu gặp riêng Tần Chung: "Sao con lại không biết đau lòng nương tử con gì hết vậy? Con đâu còn nhỏ mà cứ làm việc tùy hứng như thế! Mỗi ngày đều.... Thân thể Ỷ La có chịu nổi không?"



Tần Chung cũng biết mấy ngày nay mình có hơi quá, nên vội vâng dạ nhận lỗi: "Mẹ, mẹ yên tâm, sau này con sẽ không vậy nữa."



Thấy Tần Chung hứa nhanh như vậy, Tần mẫu lại sợ sẽ dập tắt nhiệt tình của con trai: "Con... Con và Ỷ La là phu thê, thương yêu ân ái như vậy đương nhiên là tốt, mẹ nói vậy là vì lo lắng sức khỏe của hai đứa, nhưng con cũng không cần vì lời nói của mẹ mà... Mà...., con kiềm chế một chút là được rồi." Bà còn chờ ẫm cháu đó.



Lý Ỷ La cảm thấy đêm nào cũng như vậy thật không ổn, nên kéo Tần Chung lại thương lượng một chút, cả hai quyết định tạm thời thu binh, lúc viên phòng thì kiềm chế một chút.



Từ sau đêm động phòng, liên tục mười ngày Tần Chung đều ở nhà, không ra khỏi cửa nửa bước. Hôm nay, nhìn Tần Chung ra ngoài, Lý Ỷ La sờ sờ gương mặt ửng đỏ của mình: Nhìn Tần Chung như vậy thật giống Đường Tăng bị nhốt trong Động Bàn Tơ, tuy bản chất hắn cũng là một dâm tăng.



Trước đó Lý Ỷ La từng nói muốn chỉnh lý lại số thiệp mời đưa tới, đây cũng không phải nói dối. Tần Chung đỗ Giải Nguyên, người quen hay không quen đều tới cửa đưa bái thiếp, còn tặng lễ vật. Những lễ vật nào đã thu đều cần đáp lễ, những nơi nào cần Tần Chung tự mình đến kết giao, tất cả đều phải xem xét kỹ càng.



Tần Chung ra ngoài giao tiếp, Lý Ỷ La liền đến thăm cửa tiệm trên huyện.



Dang tiếng của Vân Từ Phường hiện này không chỉ vang dội khắp huyện Vân Dương không thôi, những huyện lân cận, thậm chí còn có người ở các phủ khác ngưỡng mộ đại danh mà đến đây mua y phục.