Phu Thê Nhà Nghèo
Chương 77 : Bắt đầu thi
Ngày đăng: 13:14 30/04/20
Edit: Sahara
Có được công nhận của Lý Ỷ La, cuối cùng Tần Chung cũng thấy mỹ mãn nhắm hai mắt lại. Lý Ỷ La khẽ cười chọt chọt lên chóp mũi Tần Chung, rồi lăn vào lòng hắn. Trong lúc mơ màng, Tần Chung tự động ôm lấy Lý Ỷ La thật chặt. Thân thể hai người dán vào nhau. Tuy đang ở một nơi xa lạ, nhưng rất nhanh thì Lý Ỷ La đã an ổn đi vào giấc ngủ.
Thi phủ bắt đầu vào ngày mười hai tháng tư. Tổng cộng thi ba môn, mỗi môn hai ngày. Môn đầu tiên là tứ thư ngũ kinh, môn thứ hai là khoa vật thật, môn cuối cùng là sách luận. Kỳ thi viện vào tháng sáu cũng như vậy.
Lúc đến Ích Dương phủ là ngày mười tháng ba, sau khi sắp xếp ổn thỏa, thời gian Tần Chung có thể ôn tập còn đúng một tháng. Cũng may bình thường kiến thức cơ bản của Tần Chung vững chắc, không cần đợi nước đến chân mới nhảy. Đặc biệt là về khoa vật thật, Lý Ỷ La thấy Tần Chung múa bút như bay, một quyển sách dày rất nhanh đã ôn xong.
"Tướng công, chàng.... Chàng thật sự học xong rồi?" Khoa vật thật này bao gồm toán học, hóa học, vật lý. Tuy không nghiên cứu sâu rộng như thời hiện đại, nhưng đối với kẻ phế vật khoa học tự nhiên như nàng mà nói, vẫn cảm thấy nó rất khó.
"Ừm, khoa vật thật ngược lại là môn học dễ nhất, nguyên lý cũng chỉ mấy điều cơ bản đó, đọc một lần là xong." Tần Chung nói rất thản nhiên.
Trí thông minh này đúng là làm người đố kỵ mà! Lời Tần Chung làm nàng nhớ tới thời còn đi học, rõ ràng mấy môn xã hội đều xuất sắc, nhưng điểm số các môn khoa học tự nhiên lại theo không kịp. Bất luận đã nhồi nhét bao nhiêu công thức, nhưng tới lúc làm bài liền há hốc mồm, hỏi bạn học thì được trả lời: "Câu này cũng giống câu trên, đều là hỏi một chút kiến thức bla bla bla, cậu cứ trả lời như câu trên là được." Khi ấy nàng rất muốn hỏi, giống nhau chỗ nào? Sao nàng nhìn không ra?
Về sau đi theo thầy học thêu thùa, thời điểm nàng nhẹ nhàng vượt mặt các thợ thêu khác liền hiểu rõ, tuy nói thành công có đến chín mươi chín phần trăm là nỗ lực, nhưng nếu nằm trong những người có một phần trăm có thiên phú, thì sẽ tiết kiệm được rất nhiều đường vòng.
Mỗi một người đều có ưu khuyết riêng, nhìn rõ bản thân, khai quật đúng sở trường, biết rõ phương hướng cần nỗ lực thì sẽ dễ dàng thành công hơn việc cứ cố chấp liều mạng cải thiện khuyết điểm.
Tuy nhiên, nàng nhìn bộ dạng này của Tần Chung, hắn chính là một học bá.
Tần Chung chuyên tâm đọc sách, Lý Ỷ La mượn phòng bếp nấu vài món ăn dưỡng sinh cho Tần Chung. Sau khi dị năng đạt đến cấp ba, nàng đã có thể thêm dị năng vào đồ thêu. Lý Ỷ La nhân lúc chưa bắt đầu thi, trong mấy ngày này, nàng lần lượt thêu thêm chút đồ án lên mấy bộ y phục mà Tần Chung mang theo vào trường thi. Đảm bảo cho Tần Chung ở trường thi mắt sáng tai thính, tinh thần đầy đủ.
"Tướng công, ta ra ngoài mua chút đồ ăn, chàng ở lại phòng an tâm đọc sách nha." Tới đây đã mười ngày, nàng còn chưa ra ngoài dạo lần nào.
"Ta đi cùng nàng." Tần Chung vội bỏ sách xuống, đứng dậy.
Lý Ỷ La cười, nhéo má Tần Chung một cái: "Có cảm giác không? Nếu có thì không phải là mộng rồi. Đi mau đi, đừng đến muộn."
Hiện tại trời vừa đúng canh năm, bên ngoài hãy còn tối ôm, nhưng rất nhiều thí sinh đã cầm đèn lồng xuất phát đến trường thi.
Thí sinh trọ trong khách điếm đều lục đục đi ra, thời điểm bọn họ ra khỏi cửa, chưởng quầy khách điếm còn cố ý đốt hai phát pháo: "Chúc các vị đề tên khoa bảng, tiền đồ như gấm."
Thời điểm khoa cử, chẳng những là sự cạnh tranh của các thì sinh, mà còn là sự cạnh tranh giữa các khách điếm. Mỗi khoa thi, khách điếm nào có nhiều thí sinh thi đổ cao, thì sang năm danh tiếng của khách điếm đó sẽ lên một tầm cao mới, đối với việc làm ăn có lợi ích rất lớn.
Lý Ỷ La cùngTần Chung hòa vào dòng người thí sinh và những người thân đưa tiễn người nhà mình đến trường thi. Khi đến bên ngoài trường thi, liền thấy trong bóng đêm, khắp nơi đều là lồng đèn, nhìn một chút, chỉ thấy toàn là đầu người.
Rất nhanh, tiếng chuông lầu canh gõ vang, quan sai bắt đầu lớn tiếng đọc tên, đọc đến tên người nào, người đó liền đến xếp hàng chờ kiểm tra.
Lý Ỷ La thấy sau khi mỗi vị thí sinh kiểm tra xong, còn bị kéo vào một căn phòng ngay bên cạnh. Năm người một nhóm đi vào, lúc đi ra thần sắc đều rất quái dị.
Lý Ỷ La chợt thấy căng thẳng, kia rốt cuộc là kiểm tra cái gì vậy? Tại sao khi đi ra, mặt người nào cũng như bị táo bón thế?
Tần Chung cũng không ngoại lệ, đến nơi kiểm tra đồ vật mang theo, hai chiếc áo choàng quả nhiên bị mở ra. Tần Chung thấy quan sai xuống tay thô bạo, không nhịn được mà nhíu mày. Chờ kiểm tra xong, Tần Chung vô cùng cẩn thận nhét hết số lông vũ vào áo choàng. Ngay cả những lông vũ bay xuống đất cũng được Tần Chung nhặt lên.
Tiếp theo sau, Tần Chung cùng bốn người thí sinh khác đi vào phòng, qua một lúc lâu mới đi ra. Có người nhíu mày, có người nhe răng, nhưng Tần Chung vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình thản.
Lý Ỷ La nhíu mày, từ đầu đến cuối Tần Chung đều không để lộ biểu cảm gì khác. Nhìn bộ dáng những người kia cũng đủ biết kiểm tra trong đó không đơn giản chút nào. Lát nữa phải tìm người hỏi thăm thử mới được.
Trước khi vào trường thi, Tần Chung quay lại mỉm cười với Lý Ỷ La, cho nàng một ánh mắt an tâm. Lý Ỷ La cũng phất phất tay với Tần Chung, ý bảo hắn thi cho tốt.