Phu Thê Nhà Nghèo

Chương 98 : Gậy ông đập lưng ông

Ngày đăng: 13:15 30/04/20


Edit: Sahara



"Đi thôi, chúng ta về nhà thôi."



"Ừm!" Lý Ỷ La nắm tay Tần Chung cùng trở về Tần gia. Sau khi về Tần gia, hai người không có biểu hiện nào khác thường. Mãi cho đến khi cả hai lên giường, Lý Ỷ La mới nói ra suy nghĩ của mình: "Tướng công, ta có thể khẳng định ý thức của Lý Ỷ La kia vẫn còn lưu lại trong thân thể này."



Cả người Tần Chung căng cứng.



Lý Ỷ La vội vỗ vỗ cánh tay Tần Chung: "Đừng lo, nếu ý thức của cô ấy thật sự còn lưu lại, thì chắc hẳn là do còn có tâm nguyện gì đó, chúng ta giúp cô ấy hoàn thành tâm nguyện, nói không chừng cô ấy sẽ đi thôi."



"Tâm nguyện chưa hoàn thành?" Tần Chung nhíu mày, quay sang nhìn Lý Ỷ La.



Lý Ỷ La thở dài: "Vốn dĩ ta không muốn để ý đến Lý gia, vì bọn họ và ta vốn chẳng có quan hệ gì cả. Tuy nhiên, việc Lý Ỷ La kia chết đi, và chuyện ta đến thế giới này lại không phải do ta khống chế. Cái chết của cô ấy không liên quan đến ta, ta cũng không cảm thấy bản thân có trách nhiệm gì với cô ấy. Bây giờ ngẫm lại, nếu cô ấy thật sự đi rồi thì không nói làm gì, nhưng sự thật lại không hẳn là vậy, tàn hồn của cô ấy còn lưu lại đây, ta chiếm lấy thân thể cô ấy thì cũng như tu hú chiếm tổ. Cô ấy thấy bất bình cũng không có gì lạ. Chúng ta giúp cô ấy hoàn thành tâm nguyện cuối cùng, xem như báo đáp cô ấy giúp ta gặp được chàng." Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu vẫn là do Lý gia tự tìm đường chết. Nếu bọn họ an phận, thì dù tàn hồn của nguyên chủ vẫn còn lưu lại đi nữa, nàng cũng sẽ không làm gì bọn họ. Giống như nàng đã nói, cái chết của nguyên chủ không liên quan đến nàng, chiếm lấy thân xác của nguyên chủ cũng không phải do nàng muốn. Bất kỳ ai cũng phải chịu trách nhiệm cho hành động của chính mình. Nguyên chủ chọn cái chết, từ bỏ sinh mạng để trốn tránh mọi chuyện, dựa vào đâu mà bắt Lý Ỷ La_nàng báo thù giúp nàng ta?



Lúc ở Lý gia hồi sáng này, nàng chuẩn bị lấy chuyện gả thế ra để trả đũa, nào ngờ ý thức của nguyên chủ lại đột nhiên ngoi lên, làm tâm thần nàng nhất thời rối loạn.



"Là cô ấy lựa chọn từ bỏ, không biết quý trùng sinh mạng, không dám trả thù, cảm thấy gả vào Tần gia là nhảy vào hố lửa, cho nên muốn chết cho xong chuyện. Vậy thì dựa vào đâu mà muốn người khác gánh trên lưng thù hận của chính mình chứ?" Tần Chung lạnh lùng nói. Cho dù trả thù Lý gia, đó cũng là vì Lý gia đã chọc giận hắn và Ỷ La. Còn về ý thức tàn lưu của Lý Ỷ La kia, liên quan gì đến hắn và Ỷ La nhà hắn chứ? Tần Chung càng ôm chặt Lý Ỷ La hơn.



Lý Ỷ La vỗ vỗ lưng Tần Chung. Nguyên chủ có đáng thương không? Có! Bị Lý phu nhân hành hạ nhiều năm như vậy mà. Hơn nữa, theo Lý Ỷ La suy đoán, cái chết của mẹ ruột nguyên chủ, sợ là cũng có liên quan đến Lý phu nhân.



Trong trí nhớ của thân thể này, nguyên chủ cũng mơ hồ đoán ra điều này. Nguyên chủ ngoại trừ sợ Lý phu nhân, thì toàn bộ thời gian còn lại chính là hâm mộ ganh tỵ với Lý Nguyệt Nga. Rõ ràng cả hai là tỷ muội, nhưng vận mệnh hai người lại là kẻ trên trời, người dưới đất. Nguyên chủ vì thế mà u buồn quanh năm suốt tháng. Đồng thời càng thấy bất bình cho số phận của mình. Thế nhưng, nàng ta chưa từng suy nghĩ làm sao để thay đổi tình cảnh của bản thân. Về chuyện mẹ ruột qua đời, tuy nàng ta đã mơ hồ đoán ra nguyên nhân, nhưng điều đó chỉ khiến nguyên chủ càng thêm sợ Lý phu nhân. Nguyên chủ còn từng ảo tưởng được gả cho một lang quân như ý có tiền đồ, để khi trượng phu đưa mình về thăm nhà mẹ đẻ, bản thân nguyên chủ có thể ngẩng cao đầu vẻ vang trước mặt mẹ cả và đích tỷ của mình, trút hết nỗi nghẹn khuất và bất công đã chịu suốt nhiều năm. Cũng để Lý chủ bộ biết, ông ta đã sai lầm thế nào khi xem nhẹ nàng ta.


Tần Chung cười khẽ: "Vậy nàng trói chặt lòng ta lại không phải được rồi sao?"



Lý Ỷ La búng lên trán Tần Chung một cái: "Ta thấy là chàng muốn lên trời luôn rồi!"



Khi tuyết bắt đầu tan dần, Lý gia xảy ra một chuyện lớn, Lý chủ bộ đột ngột muốn nạp thiếp!



Từ sau khi xảy ra chuyện mẹ ruột của nguyên chủ, Lý phu nhân càng canh chừng nghiêm ngặt Lý chủ bộ hơn, lúc nào cũng phòng bị, chỉ sợ lại có con hồ ly tinh nào đó bất ngờ nhảy ra mê hoặc Lý chủ bộ.



Lý chủ bộ dường như cũng vì chuyện mẹ ruột của nguyên chủ mà sinh lòng áy náy với Lý phu nhân, hoặc là do chưa gặp được người hợp ý, nên cũng an phận suốt nhiều năm. Thỉnh thoảng Lý chủ bộ cũng đi uống rượu hoa, ở lại kỹ viện một đêm. Lý phu nhân tất nhiên để ý chuyện này, nhưng nếu chỉ vậy mà bà ta cũng xen vào, thì sẽ kích thích ý chống lại của Lý chủ bộ.



Vì thế, nhiều năm qua, bà ta luôn cẩn thận giám sát từng chút một. Lý phu nhân nghĩ Lý chủ bộ cũng lớn tuổi vậy rồi, chắc cũng chẳng còn tinh lực đâu mà trái ôm phải ấp. Nhưng thật không ngờ, bà mới lơi lỏng một chút thì đã có người vào cửa.



Lý phu nhân tìm Lý chủ bộ náo loạn, lại bị Lý chủ bộ chụp xuống cái danh đố phụ. Bà ta muốn đi tìm con hồ ly tinh đã quyến rũ Lý chủ bộ, nhưng Lý chủ bộ đã đề phòng từ trước, sớm đã giấu người kỹ lưỡng.



Mấy ngày nay, ngày nào Lý phu nhân cũng sai người gọi Lý Nguyệt Nga về.



"Không ngờ ngày phòng đêm phòng mà vẫn để hở cho kẻ khác thừa cơ chui vào. Nếu cha con thật sự nạp thiếp thì mẹ biết tính làm sao bây giờ?" Lý phu nhân cắn răng.



Lý Nguyệt Nga nhíu mày: "Mẹ, mẹ là chủ mẫu một nhà, nên có khí chất độ lượng của một chủ mẫu. Dù nữ nhân kia có vào cửa thì cũng chỉ là một tiểu thiếp, mẹ luôn làm như thế nào thì làm như thế ấy, hà tất phải rối ren như bây giờ!"



Lý phu nhân siết chặt khăn tay: "Nha đầu không có lương tâm này! Hiện tại Bác Quân không có tiểu thiếp, toàn tâm toàn ý với con, tất nhiên con không thể hiểu được nỗi khổ của mẹ. Chờ sau này Bác Quân nạp thiếp rồi, mẹ xem con còn nói được như vậy nữa không."