Phục Kích Ái

Chương 29 : Ai đẩy ai đổ? . . .

Ngày đăng: 19:23 19/04/20


Lý Thiên Hữu bị đội trưởng nói kích động rồi, nàng ngồi ở bên giường, nhìn Lâm Bắc Thần sắc mặt ửng hồng. Trong đầu hiện lên một ít hình ảnh không thích hợp với thiếu nhi. Nàng như kẻ trộm không dám nhìn thẳng vào Lâm Bắc Thần, vừa nãy là bởi vì đang trong lúc nguy hiểm trong đầu nàng đều là làm thế nào thật nhanh cứu Lâm Bắc Thần, sau đó là nghĩ lập tức mang cô đến một chỗ an toàn. Cho dù Lâm Bắc Thần động tác lại trêu người, Lý Thiên Hữu cũng không có một chút ý đồ xấu. Thế nhưng hiện tại, nhìn Lâm Bắc Thần như vậy, Lý Thiên Hữu nuốt nước miếng một cái. Nàng vội vàng đứng dậy chạy đi phòng tắm.



Lý Thiên Hữu bật nước tràn đầy một bồn tắm, nước ấm pha thoáng lạnh chút. Nàng giơ tay lau mồ hôi trán, hít sâu một hơi, như là làm cái quyết định gì trọng đại, xoay người đi ra phòng tắm.



Lâm Bắc Thần nằm ở trên giường hai chân kẹp vào chăn liên tục lung tung ma sát, cô liều mạng cắn môi, vốn là môi mỏng hồng thấu hầu như bị cô cắn chảy máu. Lý Thiên Hữu hai bước đổ đến trước giường, mềm nhẹ lấy tay kề lên môi Lâm Bắc Thần, nàng biết Lâm Bắc Thần không đến mức mất đi ý thức, cô đây là đang cực lực khắc chế bản thân. Khi bàn tay hơi lạnh của nàng đụng tới môi Lâm Bắc Thần, rõ ràng cảm giác thân thể Lâm Bắc Thần run run, “Ân..” phát sinh một tiếng như rên rỉ, ngâm nga.



Lý Thiên Hữu cũng không quấn quýt, nàng nhìn bàn tay có chút thô ráp của mình, móng tay tu sửa ngăn ngắn. Lại tự động nhìn Lâm Bắc Thần kẹp chăn giữa hai chân. Lần thứ hai hít sâu, cúi người xuống ôm lấy Lâm Bắc Thần đi đến phòng tắm.



“Thiên Hữu...” Lâm Bắc Thần gọi nhỏ.



“Ừ? Chúng ta tắm.” Lý Thiên Hữu ôn nhu nói, nàng ôm Lâm Bắc Thần vào phòng tắm, để cô ngồi dọc theo bồn tắm. Lâm Bắc Thần hai tay vô lực ôm lấy cổ nàng. Lý Thiên Hữu do dự một chút, bắt đầu giúp Lâm Bắc Thần cởi quần áo nhăn nhúm trên người cô.



“Thiên Hữu, chị thật là khó chịu, nóng..” Bởi Lý Thiên Hữu như có như không động chạm, khiến Lâm Bắc Thần càng thêm khô nóng.
“Chị biết, chị biết em là Lý Thiên Hữu, chị muốn em muốn chị. Không chỉ bởi vì thuốc..” Lâm Bắc Thần gián đoạn nói, trong đó còn mang theo nho nhỏ rên rỉ..



Nghe xong như vậy, Lý Thiên Hữu không chần chờ nữa cúi đầu hôn trụ cặp môi thơm của Lâm Bắc Thần, ngón tay không chút do dự trơn tiến vào trong thân thể căng mịn mà trơn trượt của Lâm Bắc Thần. Lâm Bắc Thần rời khỏi môi Lý Thiên Hữu, ngửa cổ lớn tiếng rên rỉ, còn không ngừng gọi tên Lý Thiên Hữu. Nghe thanh âm như vậy, Lý Thiên Hữu hưng phấn như hít thuốc lắc, nàng nhanh chóng đưa đẩy, mấy phút sau, Lý Thiên Hữu cảm giác ngón tay mình bị hút chặt thêm, một luồng dịch thể ấm áp theo ngón tay chảy ra, theo đó Lâm Bắc Thần hô to một tiếng, thân thể liền mềm xuống, chỉ còn ngực kịch liệt phập phồng...



Lý Thiên Hữu thấy trên mặt Lâm Bắc thần đều là mồ hôi, nàng chậm rãi rút ra ngón tay mình, vươn đầu lưỡi liếm một chút, đây là mùi vị của nữ nhân nàng yêu, nàng phải thật tốt thưởng thức một hồi. Có thể mang đến cho Lâm Bắc Thần vui vẻ mãnh liệt như vậy, điều này làm Lý Thiên Hữu cảm thấy vô cùng thỏa mãn, nàng rúc thân thể chôn đầu ở giữa hai chân Lâm Bắc Thần, cẩn thận vươn đầu lưỡi bắt đầu một vòng công kích mới....



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: nghẹn hai ngày rốt cục hoàn thành gian nan H văn, không biết có cái nào là từ ngữ mẫn cảm, phỏng chừng cũng bị lệnh cưỡng chế sửa chữa đi...



Là văn ta, cuối cùng một chương muốn so với phía trước click cao nhiều như vậy a? Chẳng lẽ trung gian tình tiết thực không tốt xem?? Khóc...



Phàm là thấy chương này nhiều hơn nhắn lại, cất dấu đi, ta đây mà thật không dễ dàng, ta muốn tìm hoa, muốn động lực khôi phục nhật canh a....