Phục Kích Ái

Chương 70 : Không thể nhẫn tâm . . .

Ngày đăng: 19:24 19/04/20


Lâm Bắc Thần ngồi ở trên phiến đá cẩm thạch lớn ngốc lăng nhìn phương hướng Lý Thiên Hữu đi, cô luôn luôn bình tĩnh tự nhiên không biết sao lúc này lại lo lắng lòng bàn tay ứa ra mồ hôi...



Tại chỗ cách Lâm Bắc Thần không xa, Lý Tiểu Cương cẩn cẩn dực dực đứng ở một bên. Hắn lén nhìn lão bản của mình, Lâm Bắc Thần vốn luôn không cười, lúc này càng hiện ra nghiêm túc, băng lãnh lên.



Đột nhiên, một tiếng súng vang từ phía trước truyền tới, thân thể Lâm Bắc Thần run lên, cô quay đầu nghi hoặc thoáng nhìn Lý Tiểu Cương, sau đó liền đứng dậy, đi đến phía trước...



Lý Tiểu Cương thấy lão bản hoang mang rối loạn chạy đi phía trước, vội vàng chạy vài bước ngăn ở trước người lão bản, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Lão bản, cô không thể qua đó, phía trước nguy hiểm.”



Lâm Bắc Thần bị ép dừng bước lại, nhíu mày nhìn Lý Tiểu Cương, tiếng súng vang đó làm cho cô hoảng hồn, thân thể của Lý Thiên Hữu còn chưa thật nhanh nhẹn, nếu lại xảy ra cái gì ngoài ý muốn phải làm sao bây giờ?



Lý Tiểu Cương nghênh đón ánh mắt của Lâm Bắc Thần lập tức liền không có sức lực, khí tràng của lão bản hắn quá cường đại, dù cho trải qua mấy ngày nay bị nhốt, tóc mất trật tự quần áo cũng nhăn nheo, nhưng trải qua như thế cũng không chút nào che giấu được khí tràng cao cao tại thượng của Lâm Bắc Thần... Giữa lúc hai người giằng co, phía trước lại truyền đến “pằng pằng” hai tiếng tiếng súng. Hai người đều bị sợ hết hồn, Lâm Bắc Thần càng nóng ruột, cũng không để ý tới Lý Tiểu Cương trước người, vòng qua hắn bước nhanh đi đến phía trước...



Mấy người Lý Thiên Hữu làm cho ba người Vinh lão đại hai tay ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất, bọn họ bưng súng canh chừngkhông dám buông lơi chút nào. Bên trong mấy phút ngăn ngắn vừa nãy, 8 kẻ địch trong nháy mắt đã chết 5 tên, hiện tại cũng chỉ còn lại có Vinh lão đại và hai người thủ hạ. Mà bên Lý Thiên Hữu không ai bị thương...



Mấy người gắt gao nhìn kẻ địch ngồi xổm trên mặt đất, La Quân đã chạy ra ngoài liên lạc bộ đội lúc Vinh lão đại ném xuống súng, hiện tại bọn họ trực tiếp chờ viện binh tới là được. Lý Thiên Hữu hơi thở phào nhẹ nhõm, lần này liều chết vào đường hầm, cũng coi như không uổng công, cứu Lâm Bắc Thần không nói, còn phát hiện một nhóm vũ khí lớn như vậy, lúc này Vinh lão đại cũng đã bị chế ngự. Lý Thiên Hữu thầm nghĩ trong lòng, có lẽ, thông qua những điều này, nói không chừng ngay cả tòa án quân sự nàng cũng không cần lên...




Lý Thiên Hữu té xỉu, nguyên bản đội ngũ chỉnh tề lập tức loạn cả lên. Đám chiến hữu ai cũng không dám tùy tiện nhấc động Lý Thiên Hữu, Tiểu Miêu là vệ sinh viên, cô thấy Lý Thiên Hữu ngã xuống lập tức tiến lên kiểm tra cho nàng. Thân thể của Lý Thiên Hữu quá hư nhược rồi, hơn nữa trên người còn có vết thương do súng gây ra vẫn chưa khỏe. Chắc hẳn, mấy ngày nay nàng vẫn đều là gắng gượng, lúc này nhiệm vụ cũng hoàn thành, Lâm Bắc Thần cũng an toàn, Lý Thiên Hữu rốt cục chịu không được ngã xuống rồi...



Xe của Lâm Bắc Thần cũng không có lái rất xa, lúc đi, tuy rằng cô không có chủ động tiến lên nói với Lý Thiên Hữu, thế nhưng lòng cô vẫn là suy nghĩ Lý Thiên Hữu, cho nên sau khi xe khởi động, Lâm Bắc Thần vẫn nhìn chỗ Lý Thiên Hữu đứng thẳng. Đến lúc xe lập tức sẽ rẽ vào đường cong, Lâm Bắc Thần đột nhiên thấy Lý Thiên Hữu hình như là ngã xuống trên mặt đất, tiếp đó bên cạnh nàng liền nhanh chóng tụ tập rất nhiều người...



Trong lòng Lâm Bắc Thần lộp bộp một hồi, cô không chút suy nghĩ ấn mở thiết bị nói chuyện phân phó tài xế đỗ xe. Không đợi xe dừng hẳn, cô liền đẩy cửa xe ra, ô cũng không cầm chạy tới phía Lý Thiên Hữu...



Lâm Bắc Thàn ngồi xuống, cô kéo ra tay Tiểu Miêu tràn đầy yêu thương cúi người ôm lấy thân thể Lý Thiên Hữu, lúc này Lý Thiên Hữu đóng chặt hai mắt, trên mặt một chút huyết sắc cũng không có. Lâm Bắc Thần một lần lại một lần vuốt nước mưa trên mặt Lý Thiên Hữu, trong lòng đau muốn chết. Mãi đến khi Tiết Dao Dao che dù ngồi xổm bên cạnh cô, Lâm Bắc Thần mới tỉnh táo lại, cô tái nhợt nghiêm mặt ánh mắt không rời Lý Thiên Hữu nói với Tiết Dao Dao: “Cậu đi nói với Tiết thúc thúc, tớ muốn dẫn em ấy quay về thành phố A, hết thảy chuyện tình chờ thân thể em ấy dưỡng tốt rồi sau đó hãy nói.” Nói xong, Lâm Bắc Thần cũng không quản mọi người phản ứng, vẫy tay với nhân viên bảo toàn của nhà mình đứng ở bên cạnh xe, liền giúp đỡ thủ hạ nhấc lên Lý Thiên Hữu vào trong xe cô vừa ngồi...



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Lâm nữ vương là làm cho Tiểu Miêu xem đây, rõ ràng tuyên bố, Lý Thiên Hữu là người của cô...



Mấy ngày nay canh văn thật sự là chậm, xin lỗi đại gia, khổ rồi bản đại đại lại bị cảm mạo...



Cầu lưu bình, tát hoa, đại gia cho điểm lực ha, lưu bình tát hoa nhiều hơn, hảo trùng bảng a...