Phục Kích Ái

Chương 73 : Phản công . . .

Ngày đăng: 19:24 19/04/20


Lý Thiên Hữu nghe Lâm Bắc Thần chủ động bảo nàng hôn cô, nàng có chút không kịp phản ứng cúi đầu nhìn Lâm Bắc Thần trong lòng, trong đầu cũng bắt đầu xuất hiện mê muội, sao cảm giác không khí xung quanh nhất thời loãng lên...



Lâm Bắc Thần luôn luôn lành lạnh lúc này đang ngả vào lồng ngực Lý Thiên Hữu, trên mặt bày ra dáng dấp tiểu nữ nhân yểu điệu, Lý Thiên Hữu bất giác nuốt xuống nước bọt, thân thể bắt đầu cảm thấy khô nóng khó chịu. Lúc này nữ nhân trong lòng rõ ràng biểu hiện ra một bộ dáng dấp Mặc người ăn, thế nhưng vì sao Lý Thiên Hữu lại cảm thấy thân thể mình bắt đầu mềm yếu vô lực, nàng híp lại đôi mắt nhỏ chăm chú nhìn môi mỏng của Lâm Bắc Thần, hai cánh môi mỏng manh là mê người như thế. Lý Thiên Hữu nhịn không được lại nuốt xuống nước bọt. Ban đầu, nàng là muốn nói chuyện với Lâm Bắc Thần, làm sao, đã phát triển trở thành cái dạng này???



Lâm Bắc Thần thật vất vả có cảm giác, nhưng cô đợi nửa ngày Lý Thiên Hữu trước mặt vẫn là dáng dấp ngu ngốc nhìn mình, mặt thì càng phát đỏ lên. Lâm Bắc Thần thầm oán trách một tiếng, cũng không chờ Lý Thiên Hữu lấy lại tinh thần, cô rút tay rời khỏi vòng eo của Lý Thiên Hữu thuận thế ôm lấy cái cổ của nàng, kề sát Lý Thiên Hữu hơi hơi thở ra khí, cái miệng nhỏ nhắn cợt nhả bèn bĩu lên, người này sao lại không hiểu phong tình như thế?



Lý Thiên Hữu thấy Lâm Bắc Thần sắp tức giận, lập tức phản ứng lại, nàng nghiêm túc mà thành kính dùng hai tay nâng lên mặt Lâm Bắc Thần, nhắm mắt lại từ từ đến gần. Hai cánh môi ôn nhuận liền chạm tới cùng nhau, thân thể Lý Thiên Hữu run rẩy, cảm giác điều này quá mức mỹ hảo, hai cánh môi mỏng lành lạnh của Lâm Bắc Thần cùng của nàng dán chặt, mùi vị ngọt ngào kích thích cảm quan của nàng, làm thế nào cũng không nỡ tách rời thưởng thức này...



Ánh sáng mờ mờ của đèn giường trong phòng ngủ, máy tính đang vận hành trên bàn làm việc của Lâm Bắc Thần, một tờ kế hoạch công việc viết một nửa cứ như vậy bị gác lại. Mà trên ghế trước bàn làm việc, nửa thân thể của Lâm Bắc Thần đều ở trong lòng Lý Thiên Hữu, lúc này hai nữ nhân đang cùng nhau ôm hôn quên mình...



Cái lưỡi đỏ nhỏ trơn ướt của Lâm Bắc Thần dễ dàng mở ra hàm răng không đề phòng của Lý Thiên Hữu, cô giật giật thân thể liền đem toàn bộ Lý Thiên Hữu áp ở trên lưng ghế dựa, mà tay cô cũng bắt đầu không an phận đi tới bên hông Lý Thiên Hữu, cách áo ngủ bông vuốt ve mềm nhẹ.



Lý Thiên Hữu ngây ngô đáp lại, nàng được Lâm Bắc Thần một đường dẫn dắt, chỉ cảm thấy nụ hôn này quá mức tốt đẹp, mà trong lòng nàng thỉnh thoảng truyền đến cảm giác tê dại, tay nàng xuyên vào trong sợi tóc thật dài của Lâm Bắc Thần, cái miệng nhỏ khẽ nhếch nghênh hợp với Lâm Bắc Thần đang dần hiện ra thô bạo cướp đoạt...




“Bắc Thần, làm sao vậy?” Lý Thiên Hữu một lần nữa nằm xuống giường, lê đến trước mặt Lâm Bắc Thần, vẻ mặt thân thiết hỏi.



... Lâm Bắc Thần thấy khuôn mặt ngây thơ vô tội của Lý Thiên Hữu, dùng sức cắn môi mình, con ngỗng đần độn này, còn không biết xấu hổ hỏi cô làm sao hả? Cô liếc mắt nhìn đồng hồ, đã tới gần buổi trưa, tiếng nói của cô khàn khàn tức giận nói với Lý Thiên Hữu: “Cầm đến điện thoại của chị, còn có máy vi tính.”



Lâm Bắc Thần nhìn Lý Thiên Hữu vẫn là vẻ mặt khó hiểu, ngoan ngoãn khoác lên quần áo, bò xuống giường đi lấy đồ vật, cô bất đắc dĩ nhắm mắt. Cô có thể trách nàng sao? Tuy rằng bây giờ cảm giác cả người vô lực, thế nhưng tối hôm qua quả thật là một lần thỏa mãn nhất từ lúc chào đời tới nay, cảm giác đó làm cho cô hạnh phúc rơi lệ. Lâm Bắc Thần ở trong lòng ai thán một tiếng, cô cố sức đưa tay đỡ trán, lập tức thầm nghĩ, trời ạ... Giờ đã giữa trưa, sáng hôm nay cô còn phải mở một hội nghị rất quan trọng đây, nhưng bởi vì “vận động” quá độ không xuống giường được, điều này khiến cô làm sao chịu nổi chứ???



Tác giả có lời muốn nói: Tuyệt đối đừng khóa a, ta không thời gian sửa lại, a di đà phật...



Các loại thêm tiêu điểm a, hôn mêmee~~ lại khóa ta liền triệt để điên rồi...



Này một khóa đại đại phách vương các loại nổi bong bong a, bình thường các ngươi cũng cho ta điểm tới tấp a!!! Lăn lộn...