Phượng Ẩn Thiên Hạ

Chương 141 :

Ngày đăng: 14:30 18/04/20


Hoàng Phủ Vô Tương, đại hoàng tử của Thái thượng hoàng Viêm Đế, đứa con duy

nhất do Tạ hoàng hậu sinh ra. Nghe nói hắn có tài năng trời phú, bốn

tuổi có thể ngâm thơ, sáu tuổi bắt đầu luyện võ, là một kỳ tài khó gặp.

Chỉ là Hoàng Phủ Vô Tương đã mắc bệnh chết non từ nhiều năm trước, Thái

thượng hoàng Viêm Đế vì thế mà nằm trên giường bệnh mấy tháng liền, bách quan thở dài cảm thán ông trời đố kỵ anh tài.



Một người rõ ràng đã chết, sao có thể cầm quân?



“Hoang đường!” Hoàng Phủ Vô Song áp chế sự sợ hãi trong lòng, ngửa đầu cười

to. “Trẫm thấy tên phản tặc này đã bị ma quỷ ám ảnh, ngay cả lời hoang

đường như vậy cũng có thể nói ra. Người đâu, trẫm muốn lên tường thành

quan sát!”



“Ta thấy ngươi không cần lên tường thành đâu!” Cơ Phượng Ly thản nhiên

cười, hắn khẽ vẫy tay, thuộc hạ của hắn mau chóng xông vào.



Hoàng Phủ Vô Song tiến sát về phía Cơ Phượng Ly. “Chỉ bằng mấy tên thuộc hạ

của ngươi mà muốn ngăn trẫm lại sao? Nhưng trẫm rất có hứng thú, không

biết hoàng tử trà trộn vào Nam Triều với mục đích gì?”



Hoa Trứ Vũ cũng cảm thấy nghi hoặc nhìn về phía người mới tới, chỉ thấy hắn khẽ nhếch môi cười, nhấn mạnh từng chữ: “Bản hoàng tử vừa nói rồi, cướp tân nương thôi!”



Lần đầu tiên, Hoa Trứ Vũ còn nghĩ hắn nói đùa nên không để tâm. Bây giờ,

khi nghe hắn nhắc lại lần hai, nàng bắt đầu cảm thấy nghi ngờ. Vì sao

lại muốn cướp tân nương? Nàng trầm tư suy nghĩ, đem mọi chuyện phân tích lại lần nữa.



Nàng đoán, có thể vị hoàng tử Nguyệt Thị này đã hợp tác với tên Hoàng Phủ Vô Tương kia, ý đồ cướp đoạt ngôi vị hoàng đế của Hoàng Phủ Vô Song. Nếu

nói như vậy, hắn đột nhập vào tẩm điện là muốn bắt giữ Hoàng Phủ Vô

Song. Còn nàng, sẽ trở thành con tin của hắn? Nhưng không hiểu vì sao,

Hoa Trứ Vũ lại có cảm giác mọi việc không giống như nàng nghĩ. Bởi vì

thoạt nhìn, nàng có thể thấy người kia không có ác ý với mình. Nhưng dù

xảy ra chuyện gì, nàng cũng sẽ không đi theo hắn, cũng như sẽ không ở

lại bên cạnh Hoàng Phủ Vô Song.



Nàng muốn giãy dụa trốn thoát khỏi hắn, lại phát hiện, vòng tay thoạt nhìn

trông rất bình thường kia lại tràn đầy sức mạnh, nàng có cố gắng đến đâu cũng không thoát ra được. Dường như hắn nhận ra ý đồ của nàng, hung

hăng ôm chặt nàng vào lòng, mạnh mẽ như muốn để nàng hòa tan vào cơ thể

hắn, giọng nói có phần ma mị của hắn vang bên tai nàng. “Muốn trốn, trừ

khi, giết ta!” Hắn nhấn mạnh từng chữ.



Hoa Trứ Vũ bị sự bá đạo của hắn trấn áp, hắn là ai vậy? Rõ ràng giọng nói

của hắn rất xa lạ, nhưng vòng tay của hắn lại làm nàng thấy an lòng. Cảm giác an ổn trong vòng tay một người xa lạ, điều khiến Hoa Trứ Vũ cảm

thấy kinh ngạc.
Nếu Phong Vân Kỵ đã vào được hoàng cung, xem ra, Vũ Đô đã bị Phong Vân Kỵ công phá!



Hoa Trứ Vũ thầm kinh hãi, Phong Vân Kỵ quả là danh bất hư truyền.



Hoàng Phủ Vô Song lạnh lùng nhìn Phong Vân Kỵ hùng dũng xông vào, chậm rãi

nói: “Công phá nhanh như vậy, Lôi Đình Kỵ vô dụng tới mức đó sao?”



Cơ Phượng Ly thờ ơ nói: “Cách công thành tốt nhất là để nó tự phá từ bên trong.”



Hoàng Phủ Vô Song vô cùng tức giận, lạnh lùng nói: “Phá từ bên trong? Chẳng lẽ......” Hắn không dám tin.



“Không sai, Hoàng Phủ Vô Song, không phải Lôi Đình Kỵ vô dụng, mà là ngươi đã

quên, Lôi Đình Lỵ là binh mã của ai?” Cơ Phượng Ly thản nhiên nói.



Lôi Đình Kỵ là binh mã của ai, cả một tên nô tài trong cung cũng có thể trả lời, đó là binh mã của Thái thượng hoàng. Hoàng Phủ Vô Song có thể đoạt lại vương vị là do sự trợ giúp của Lôi Đình Kỵ với cấm vệ quân, bức

Hoàng Phủ Vô Thương thoái vị. Sau đó, Lôi Đình Kỵ rơi vào tay Hoàng Phủ

Vô Song. Nhưng chỉ cần Viêm Đế ra lệnh, mọi mệnh lệnh của Hoàng Phủ Vô

Song sẽ trở thành vô nghĩa.



Ý của Cơ Phượng Ly, chẳng lẽ là do Thái thượng hoàng ra lệnh?



“Không có khả năng!” Hoàng Phủ Vô Song không dám tin nói.



Cơ Phượng Ly rút kiếm về, thản nhiên nhìn hắn cười.



Hoa Trứ Vũ cũng không dám tin, trong ấn tượng của nàng, Viêm Đế luôn luôn

che chở cho Hoàng Phủ Vô Song. Chẳng lẽ vì Hoàng Phủ Vô Tương mới sống

lại kia đã muốn lấy lại ngôi vị hoàng đế của Hoàng Phủ Vô Song? Liệu

người tên Hoàng Phủ Vô Tương này có tồn tại thật không, hay vẫn chỉ là

tin đồn. Hoa Trứ Vũ nhớ tới lời Hoa Mục, ông nói Hoàng Phủ Vô Song không mang họ Hoàng Phủ, chẳng lẽ đây là sự thật. Thái thượng hoàng Viêm Đế

cũng đã biết chuyện này?



Hoa Trứ Vũ cảm thấy rất loạn, nàng muốn tìm Hoa Mục, muốn rời khỏi hoàng

cung. Nàng không thể tiếp tục ở lại đây. Xảy ra chuyện lớn như vậy, có

một số việc nàng muốn hỏi cho rõ ràng.



Hoa Trứ Vũ đi vòng qua tấm bình phòng định trốn ra khỏi tẩm điện. Bỗng có

một cơn gió cuốn tới, Hoàng Phủ Vô Song đang lao về phía nàng, một tay

tóm chặt lấy nàng.



Không biết Hoàng Phủ Vô Song tác động tới chỗ nào, tấm bình phong đột nhiên dời chỗ, lộ ra một cửa động sâu hun hút.