Phương Đại Trù

Chương 55 : Thức ăn lạ cùng đến kinh thành

Ngày đăng: 13:31 19/04/20


Một đường đi tới kinh thành vô cùng thuận lợi, mọi người ngày đi đêm nghỉ, còn tranh thủ ngắm nhìn phong cảnh bên đường,

mua đặc sản của các nơi, tiêu dao tự tại.



Sau tiệc tân hôn, Thẩm Dũng và Phương Nhất Chước cả ngày ngọt ngào quấn quýt lấy nhau, mọi người nhìn nhiều cũng mặc kệ bọn họ.



Rốt cục cũng tới được hoàng thành.



Hoàng thành quả nhiên bất phàm, nhìn xem cổng thành cao ngất, đã tỏa ra khí thế không tầm thường.



Đến khi đi qua cổng thành, mới thấy được nơi này so với Đông Hạng náo nhiệt hơn nhiều lắm, người buôn bán và thương nhân đi đường nối nhau không

dứt, đặc biệt còn có rất nhiều người ngoại quốc, trang phục màu sắc rực

rỡ, nhìn vô cùng lạ mắt.



Tiểu Kết Ba cùng Mạc Đông Đông đều là

tiểu tử cái gì cũng chưa thấy qua, ngồi ở trước xe ngựa mở to hai mắt,

trên tay mỗi người cầm một chuỗi kẹo hồ lô, tò mò nhìn trái phải.



“Chúng ta dừng chân ở đây đi?” Thẩm Kiệt chỉ chỉ quán trọ phía trước, đó là

một tòa nhà ba tầng, ở tấm biển treo trên cao có viết —— quán trọ Bát

Hỉ.



Thẩm Dũng xuống ngựa, giúp đỡ Phương Nhất Chước ra khỏi xe,

mọi người vừa tiến đến trước cửa quán trọ lập tức có một tiểu nhị chạy

ra đón, “A! Vài vị đến nghỉ trọ sao?” Mắt hắn rất tinh, liếc thấy Lưu

Mậu có bộ dạng thư sinh, liền cười hỏi: “Hắc hắc, vị công tử này là đến

dự thi có đúng không? Nhìn tướng mạo khí độ của ngài, thật thích hợp với chức vị Trạng Nguyên a!”



Lưu Mậu bật cười, miệng tiểu nhị của quán này đúng là ngọt.



Sau khi thuê mấy gian phòng, mọi người xuống dưới lầu hai chuẩn bị ăn cơm,

trong hoàng thành đúng là có nhiều mỹ thực hiếm lạ, Phương Nhất Chước

chọn vài món ngày thường chưa được ăn, như đầu thỏ sốt, thịt viên tuyết

hoa, gà xé hầm mật ong, canh chua thịt bò, khoai tây nướng quất, trà cúc ngọt…



Mọi người đi một đường vất vả, thấy được những đồ ăn lạ, cho nên vô cùng cao hứng.



Tiểu nhị đi tới rót trà cho mọi người, Thẩm Dũng hỏi, “Chủ quán, tại sao có

nhiều người tập trung ở đây như vậy, thật là ồn ào, nóng bức!”



Chủ quán cười ha ha nói, “Ồ, vài vị đây là lần đầu đến kinh thành đúng không? Bởi vì sắp tới kinh thành sẽ có chuyện vui lớn a!”



“Chuyện vui lớn sao?” Tất cả mọi người khó hiểu.



“Sắp đến ngày mừng thọ của Hoàng Thượng!” Tiểu nhị trả lời, “Dân chúng hoàng thành phải tổ chức quốc khánh ba ngày ba đêm, nghe nói sủng phi của

Hoàng Thượng, chính là Trân quý phi, gần đây thân thể không khỏe, bởi

vậy Thánh Thượng muốn mượn chuyện vui lần này để cầu phúc cho Trân quý

phi.”



“Trân quý phi…” Lưu Mậu nghĩ nghĩ, hỏi: “Là mẫu thân ruột của Nhị hoàng tử Cảnh Dật đúng không?”



“Đúng là như thế.” Tiểu nhị gật đầu trả lời, “Nhị hoàng tử nhân hậu lại giỏi

giang, văn võ song toàn, nghe nói, Hoàng Thượng còn có tâm tư phế trưởng lập ấu*.”



*Phế trưởng lập ấu: chính là không theo nguyên tắc lập con trai cả làm vua mà muốn lập con trai thứ.



Mọi người nhíu mày, Lưu Mậu nói, “Từ xưa đến nau phế trưởng lập ấu là điều tối kỵ… Vì sao lại có quyết định này?”


“Rất đơn giản, thái tử Cảnh Mạn là con trai trưởng lại là thái tử, tất nhiên không thể huỷ bỏ.” Lão đạo nói, “Nhưng nay dân chúng đều được khai hóa, chú ý đến chuyện truyền ngôi cho người hiền tài chứ không quan trọng

chuyện trưởng thứ, hơn nữa tin tức lần này tung ra, xác thực rất nhiều

người sẽ đồng ý phong Cảnh Dật làm thái tử.”



Thẩm Dũng sờ sờ

cằm, “Nói cách khác, nếu thái tử không muốn bị huỷ bỏ, nên mau chóng ra

tay trước, nếu không thể lập tức đăng cơ làm hoàng đế, hoặc là đem Cảnh

Dật phế đi, chẳng phải ngôi vị hoàng đến sẽ không còn trong tay hắn?!”



“Ừ.” Tất cả gật đầu, “Đúng là như thế!”



Mạc Phàm Đường gật đầu, “Cảnh Mạn nếu đúng là tàn bạo như lời các ngươi

nói, để hắn làm hoàng đế, lại biết được sự tồn tại của Nhất Chước, chẳng phải là chúng ta cố gắng vô ích?”



“Cho nên mọi người mới muốn

ta đến đây, ít nhất hiện tại hoàng đế và đám quân thần không quá ủng hộ

Cảnh Mạn!” Thẩm Dũng nghĩ nghĩ, “Chúng ta giúp đỡ Cảnh Dật mới đúng.”



“Những chuyện này ngươi không cần động đến, chăm sóc cho Nhất Chước thật tốt là được rồi!” Lão đạo dặn dò.



Thẩm Dũng gật đầu, cười: “Hắc, không cần mọi người nhắc nhở ta cũng biết!”



“Nghe nói ngươi không nói chuyện này cho Nhất Chước?” Thương Mãn Vân vỗ vỗ Thẩm Dũng bả vai, “Tiểu tử, khá lắm!”



Thẩm Dũng cười, “Làm sao ta có thể để nương tử lo lắng vì chuyện này?”



Lão đạo cũng nở nụ cười, “Tâm của ngươi rất tốt, có điều cũng đừng xem nhẹ nương tử nhà ngươi, chưa hẳn nàng đã không biết.”



Thẩm Dũng cười cười, không nói gì, đứng lên: “Được rồi, sinh tử có mệnh, phú quý tại trời, ta cảm thấy việc này cũng đã như thế rồi, hiện tại hành

xử cho cẩn trọng thôi! Cùng lắm thì, ta và nương tử cùng nhau đi gặp

nhạc phụ nhạc mẫu đại nhân.”



Mọi người thấy Thẩm Dũng đã có chuẩn bị tốt, cũng không nói thêm nữa.



“Đúng rồi!” Thương Mãn Vân lấy ra hai bức họa, đưa cho Thẩm Dũng xem, nói:

“Đây là Cảnh Dật, đây là Cảnh Mạn, ngươi phải nhớ kỹ, Cảnh Mạn có thể

rất nhanh tới tìm ngươi, tính tình của hắn rất nóng vội.”



Thẩm Dũng quan sát nửa ngày, gật đầu: “Đã nhớ kỹ!”



Sau đó, mọi người đều tự tán đi, chuẩn bị tốt mọi chuyện.



Thực đơn hôm nay đây:



1. Đầu thỏ sốt:



2. Thịt viên tuyết hoa: lớp vỏ vàng ruộm bên ngoài là ruột bánh mỳ băm nhỏ, chắc ngon lắm….



3. Gà xé hầm mật ong



4. Canh chua thịt bò, nhìn đẹp quá.



5. Khoai tây nướng quất, món này là khoai tây thái lát nhưng không

thái rời ra, xong ở giữ mặt thái của hai miếng khoai tây kẹp một miếng

quất, rồi đem nướng, thấy là lạ, lúc nào làm thử mới được =))